Lấy Chồng Chung


Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng, Chém cha cái kiếp lấy chồng chung. Năm thì mười họa hay chăng chớ, Một tháng đôi lần có cũng không. Cố đấm ăn xôi, xôi lại hẩm, Cầm bằng làm mướn, mướn không công. Thân này ví biết đường này nhỉ, Thà trước thôi đành ở vậy xong.


 |  


Sư Bị Ong Châm
Nào nón tu lờ nào mũ thâm Đi đâu không đội để ong châm ? Đầu sư há phải... "gì" bà cốt, Bá ngọ con ong bé cái nhầm.




Sư Hoang Dâm
Cái kiếp tu hành nặng đá đeo Vị gì một chút tẻo tèo teo Thuyền từ cũng muốn về Tây Trúc Trái gió cho nên phải lộn lèo.



Sư Hổ Mang
Chẳng phải Ngô mà chẳng phải ta Đầu thì trọc lốc, áo không tà. Oản dâng trước mắt dăm ba phẩm, Vải nấp sau lưng sáu bảy bà. Khi cảnh, khi tiu, khi chũm chọc, Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi ha. Từ lâu có lẽ lên sư cụ Ngất nghểu toà sen nọ đó mà.


 |  

Dệt Cưởi


Thắp ngọn đèn lên thấy trắng phau Con cò mấp máy suốt đêm thâu Hai chân đạp xuống năng năng nhắc, Một suốt đâm ngang thích thích mau. Rộng hẹp nhỏ to vừa vặn cả, Ngắn dài khuôn khổ cũng như nhau. Cô nào muốn tốt ngâm cho kỹ, Chờ đến ba thu mới dãi màu.


 |  


Mắng Học Trò Dốt I
Khéo léo đi đâu lũ ngẩn ngơ? Lại đây cho chị dạy làm thơ. Ong non ngứa nọc châm hoa rữa, Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa.


Mắng Học Trò Dốt II
Dắt díu đưa nhau đến cửa chiền Cũng đòi học nói, nói không nên, Ai về nhắn bảo phường lòi tói, Muốn sống đem vôi quét trả đền.

 |  


Khúc Cúc
Chàng Cóc ơi ! Chàng cóc ơi ! Thiếp bén duyên chàng có thế thôi Nòng nọc đứt đuôi từ đây nhé, Nghìn vàng khôn chuộc dấu bôi vôi.




Khúc ễng
Trăm năm ông phủ Vĩnh Tường ôi ! Cái nợ ba sinh đã trả rồi, Chôn chặt văn chương ba thước đất, Tung hê hồ thỉ bốn phương trời. Cán cân tạo hóa rơi đâu mất, Miệng túi càn khôn khép lại rồi Hăm bảy tháng trời đà mấy chốc, Trăm năm ông phủ Vĩnh Tường ôi !

 |  
nguon VI OLET