KHÓC DƯƠNG KHUÊ
NHÓM 1
Lớp 11A4
Năm học : 2019 - 2020
Tên thành viên nhóm 1 :
Huỳnh Hải Yến
Nguyễn Thị Mỹ Quyên
Nguyễn Thị Mai Thảo
Võ Văn Song Toàn
Trương Thị Như Ý
Đỗ Chí Thảo
I. TÌM HIỂU CHUNG
1. Tác giả
- Nguyễn Khuyến (1835 – 1909) lớn lên và sống chủ yểu ở quê nội – làng Và, xã Yên Đổ, huyện Bình Lục, tỉnh Hà Nam.
Tuy đỗ đạt cao nhưng ông chỉ làm quan hơn mười năm, còn phần lớn cuộc đời là dạy học và sống thanh bạch ở quê nhà.
Nguyễn Khuyến là người tài năng có cốt cách thanh cao, có tấm long yêu nước thương dân, từng bày tỏ thái độ kiên quyết không hợp tác với thực dân pháp
Ông là người có tâm hồn rộng mở, giàu cảm xúc trước cuộc sống và gắn bó với thiên nhiên
2. Tác phẩm
Hoàn cảnh sáng tác: Năm 1902, khi nghe tin bạn mất, Nguyễn Khuyến đã làm bài khóc bạn.
Bài thơ được viết chữ Hán có nhan đề là (Vãn đồng niên Vân Đình tiến sĩ Dương Thượng thư) sau đó được Nguyễn Khuyến dịch ra chữ Nôm .
Thể loại : Song Thất - Lục Bát
Bố Cục :
Đoạn 1: 2 câu thơ đầu : Nỗi đau khi hay tin bạn qua đời.
Đoạn 2: 20 câu tiếp theo : Nhớ lại những kỷ niệm giữa hai người và thể hiện tâm trạng thời cuộc của nhà thơ..
Đoạn 3: Phần còn lại : Nỗi đau mất bạn và tâm sự cô đơn vì thiếu tri kỷ.
II. ĐỌC – HIỂU VĂN BẢN
1. Hai câu thơ đầu
- Ngắt nhịp câu lục: 2/1/3 -> vừa diễn tả nỗi đau thắt ruột, vừa diễn tả tiếng nấc nghẹn ngào trong cõi lòng nhà thơ.
- “Thôi đã thôi rồi”: cách nói giảm, nói tránh -> giảm bớt nỗi đau vì mất bạn.
- “Man mác, ngậm ngùi”: các từ láy -> diễn tả nỗi đau kéo dài như vô cùng, vô tận => Nỗi đau từ chính cõi lòng nhà thơ lan tỏa ra cả không gian rộng lớn, bao la.
<=> Lời thơ như một tiếng than đầy tiếc thương, nhẹ nhàng mà thắm thiết.
2. 20 câu thơ tiếp:


- Những kỉ niệm đẹp giữa hai người:
+ Cùng vãn cảnh thiên nhiên.
+ Cùng đi nghe hát.
+ Cùng thưởng rượu, bình văn.
+ Cùng hưởng lộc và cùng chung cảnh hoạn nạn của đất nước khi bị thực dân Pháp xâm lược.
+ Cuộc gặp gỡ cuối cùng.
Đây là những kỉ niệm kéo dài từ thời tuổi trẻ cho đến lúc tuổi già -> thể hiện tình bạn gắn bó, keo sơn.
 
3. Những câu thơ còn lại :
- Nỗi trống vắng vì mất bạn:
+ Rượu ngon không có bạn hiền.
+ Thơ không có người hiểu.
+ Giường không có ai ngồi cùng.
+ Đàn không có ai cùng thưởng thức.
=> Nỗi nhớ càng thêm da diết. Mất bạn, Nguyễn Khuyến hụt hẫng như mất đi một phần cơ thể -> Khẳng định kỉ niệm về bạn không phai mờ trong lòng nhà thơ.
4. Nghệ thuật tu từ đặc sắc:
 Nghệ thuật nói giảm nói tránh “Bác Dương thôi đã thôi rồi”
Biện pháp nhân hóa: ‘’Nước mây man mác…’’
Cách nói so sánh : ‘’Tuổi già giọt lệ như sương…’’
Cách sử dụng lối liệt kê: ‘’Có lúc, có khi, cũng có khi….’’ nhầm tái hiện những kỉ niệm về tình bạn thân thiết và tấm lòng của nhà thơ đối với bạn
III. TỔNG KẾT
Nội dung:
Bài thơ giúp ta hiểu về tình bạn thủy chung, gắn bó , hiểu thêm một khía cạnh khác của nhân cách Nguyễn Khuyến.
- Nghệ thuật:
+ Ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc.
+ Cảm xúc chân thành.
+ Nghệ thuật sử dụng ngôn từ tài tình.
+ Kết hợp điêu luyện mạch tự sự với mạch trữ tình, chan chứa tình cảm.
 
VIDEO
END!!
nguon VI OLET