Có khi nào bạn chạy ùa ra cửa ôm lấy cha mới đi làm về và hỏi: “Hôm nay cha có mệt lắm không?”.

 

Nhưng bạn sẽ hỏi người bạn đời của mình “Hôm nay có mệt lắm không?”

Có khi nào bạn chạy ùa ra cửa ôm lấy cha khi ông mới về nhà và nói “ Con nhớ cha lắm”.

Nhưng bạn sẽ nói với người bạn đời rằng “ Nhớ mình lắm”

Có khi nào bạn hôn vào má mẹ và nói rằng “ Con yêu mẹ lắm”.

Nhưng bạn sẽ hôn và nói với một nữa kia rằng “ I love you”

Có khi nào bạn mua tặng mẹ một bông hoa dù đó không phải là ngày đặc biệt.

Nhưng bạn sẽ thực hiện điều ấy với người tình.

Có khi nào bạn để ý và tìm hiểu xem cha, mẹ thích cái gì hoặc không thích cái gì?

Nhưng bạn sẽ làm điều đó với người khác và đôi khi còn mất khá nhiều thời gian, công sức, tiền bạc.

Có khi nào bạn làm một điều gì đó để chúc mừng sinh nhật cha, mẹ hay thậm chí nhớ ngày sinh nhật họ.

Nhưng bạn sẽ nhớ ngày sinh của một người dù đó không phải là ruột thịt. Thậm chí bạn sẽ hờn nếu như có ai đó quên ngày sinh của mình.

Có khi nào bạn để ý rằng hôm nay tóc mẹ lại thêm sợi bạc, vầng trán cha đã đầy những nếp nhăn.

Có khi nào bạn cố tình làm điều gì đó để thấy mẹ nở nụ cười, để cha bớt âu lo.

Có khi nào…

Không phải bạn ích kỷ, không phải bạn lạnh lùng hay vô cảm mà bạn đã vô tình bỏ qua những điều đơn giản nhất, bình dị nhất. Đôi khi những điều đó không làm bạn hạnh phúc nhưng nếu thực hiện sẽ mang lại hạnh phúc cho người khác, mà nhất là những người thân yêu của bạn.

Đừng để mọi thứ mất đi rồi thì mới hối tiếc, sao ta không thực hiện nó khi ta còn có thể.

Hãy thử bạn nhé và…chúc bạn may mắn.

nguon VI OLET