Sinh ra trong một gia đình Trung nông bị quy sai địa chủ, nhưng rồi được trả lại thành phần cho ông bà ngoại. Gia đình ông bà ngoại nuôi, cất giấu và tiếp tế cho cán bộ Việt Minh. 13 tuổi mẹ tôi tham gia làm liên lạc cho cơ sở cách mạng. Nghe nói thời đó mẹ tôi xinh lắm, cũng lắm tài như: thiêu thùa, đan len, nấu ăn... nên cũng lắm người theo. Trong số đó có Bác Bộ đội nằm vùng trong nhà ông bà ngoại , yêu sâu đậm lắm. Nhưng do vụ quy sai mà mẹ tôi phải chia tay bác ấy và lấy Ba tôi con của cậu ấm nghèo khác thôn. Ba mẹ tôi sống hạnh phúc cùng 4 đứa con thơ và mẹ tôi còn mang thai em gái Hương Thơm  3 tháng. Năm 1968 ba tôi bị  Mỹ cướp đi vì bom bi nổ chậm. Mẹ tôi góa bụa ở cái tuổi 29. Cái tuổi mà hiện nay các cô gái hãy con ham chơi chưa nghĩ đến gia đình. Một mình với 5 đứa con thơ dại, lúc đó tôi lớn nhất mới 10 tuổi. Nhớ ngày giỗ Ba tôi mẹ tôi khóc thút thích cầu Ba tôi phù hộ con nên người. Cảnh nhà gieo neo vậy mà mẹ nào có hề chi, vẫn say sưa phấn đấu theo lý tưởng của Đảng.. Nào ai biết không? khi tôi bước qua tuổi thành niên mà mẹ vẫn cùng tôi sinh hoạt một chi đoàn thanh niên. Vừa giận vừa thương. Thương vì mẹ suốt đời phấn đấu để được vào Đảng.Giận vì mẹ quá lớn tuổi rồi  (35-36 ) còn gì.Nhưng chị em tôi vô cùng quý mẹ bởi mẹ là một người mạnh mẽ, năng động hết lòng vì tập thể, và cũng hết sức thẳng thắn. Vì sự thẳng thắn mà mãi vẫn cảm tình Đảng mẹ chưa được kết nạp. Chị em tôi khuyên mãi mẹ mới dừng lại và nói rằng:" Thôi thì làm một quần chúng mà như một Đảng viên cũng được". Trời ơi! Cái lý tưởng sống của mẹ tôi là vậy đó và nó cũng đã ăn sâu vào máu của các chị em tôi. Thế là mẹ lại lao vào việc làng việc nước say sưa. Là cán bộ phụ nữ xã, Hội đồng nhân dân xã nhiều nhiệm kì có Huy chương vì sự nghiệp giải phóng phụ nữ, nhiều bằng khen giấy khen của Chủ tịch nước, của Trung ương Hội...làm chị em tôi cũng vui lây. Dù nhà quá nghèo song mẹ không để cho chị em tôi đứa nào thất học mà lại học cao nữa chứ. làm sao tôi quên được nhiều đêm đông rét buốt, với ngọn đèn dầu mẹ thức trắng đêm đan áo len cho người ta để lấy tiền mua gạo nuôi con. Đến lúc chúng tôi yên bề gia thất và cuộc sống có khá giã hơn chút đỉnh thì thì mẹ không còn sống ở trên đời. Mẹ đã ra đi vì căn bệnh ung thư  năm 2005.Mẹ không còn nữa, ngôi nhà trống vắng. Ngàn lần chúng con tạ ơn mẹ đã sinh thành nuôi dạy chúng con. Chúng con nguyện noi gưong mẹ, sống kiên cường cho  dù phải trãi qua bao sóng gió của cuộc đời!


Nguyễn Thị Sang @ 09:12 22/02/2011
Số lượt xem: 23
nguon VI OLET