Bài viết được đăng trên trang chủ YuMe

Mùa trung thu ào về trong cái tấp nập của Sài Thành. Đèn lồng xanh đỏ được bày bán khắp nơi. Quầy bán bánh trung thu sáng đèn đến khuya lơ khuya lắc. Mùa đoàn viên người ta chuẩn bị kế hoạch cho đêm trăng tròn. Em vẫn chăm chỉ làm việc trong sự hối hả của nhịp đời.

Anh ạ! Người yêu tương lai của em! Em chỉ là nữa vầng trăng thôi! Em đang chờ anh để lắp đầy nửa còn trống đó. Em không thể làm cho vầng trăng đầy đặn khi chưa có sự xuất hiện của anh.

Anh à! Em cũng đã từng tìm thấy một nửa vầng trăng. Nhưng em không giữ được một nửa mảnh ghép kia để vầng trăng không bị khuyết. Em đã từng đặt cái tôi cá nhân và sự kiêu hãnh của mình lên vầng trăng tròn yêu thương. Vì thế em lại là nửa vầng trăng lẻ đợi chờ anh ghép trọn trăng đầy.

Anh thân yêu! Chúng ta hãy hứa với nhau sẽ dùng đôi tay này để ghép thật chặt hai nửa vầng trăng. Hãy dùng đôi tay này để đưa nhau đến bến bờ của hạnh phúc. Em hứa sẽ không đặt cái tôi của mình lên vầng trăng ngọt của chúng ta.

Anh biết không? Là một nửa vầng trăng lẻ tuy có cô đơn nhưng không phải vì thế mà em nóng vội tìm anh giữa một rừng gươm. Thời gian và tiếng nói của con tim sẽ đưa chúng ta đến với nhau tựa như vầng trăng đến giữa tháng sẽ tròn vành vạnh. Chờ đợi cũng là hạnh phúc phải không anh? Ngủ ngoan nhé nửa vầng trăng còn lại của em ! Ngày mai biết đâu được ta sẽHai Đình tìm thấy nhau anh nhỉ!

nguon VI OLET