Ánh sáng khi gặp chiếc gương có thể phản xạ, âm thanh cũng giống như ánh sáng có thể phản xạ lại khi gặp vật chướng ngại. Bức tường hồi âm ở công viên Thiên Đài, Bắc Kinh là một trong những công trình kiến trúc về âm bọc nổi tiếng của Trung Quốc; chỉ cần nói nhỏ một câu vào tường hồi âm là âm thanh sẽ theo mặt tường hình trụ tròn mà phản xạ đi rất xa. Hét một tiếng vào phía đồi núi trùng điệp có khi có thể nghe được tiếng vọng lại, đó là âm thanh phản xạ từ vách núi đối diện. Gương phản quang thường không phẳng, ví dụ như mặt phản quang hình cái bát ở đèn pin có thể hội tụ ánh sáng lại. Cũng như vậy, mặt phản quang hình cái bát cũng có thể hội tụ âm thanh. Nếu không tin bạn có thể tự mình làm thí nghiệm sau. Đặt một cái đĩa lên mặt bàn, đặt một cái đồng hồ ở độ cao cách cái đĩa vài centimét, lấy một cái đĩa nữa để ở bên cạnh tai mình, sau khi tìm được vị trí thích hợp bạn có thể nghe thấy tiếng tích tắc ròn rã của chiếc đồng hồ; nếu nhắm mắt lại bạn sẽ có cảm giác như là chiếc đồng hồ được để ngay bên tai mình. Những hiện tượng tương tự như vậy có khi cũng có thể tìm thấy trong thiên nhiên. ở đảo Xi - xin nước Italia có một hang đá, người ta đặt cho nó một tên gọi rất lạ là "tai của Denys". Chỉ cần đứng ở một chỗ bất kỳ nào đó trước của hang là có thể nghe được âm thanh từ rất xa dưới đáy hang, những âm thanh rất nhỏ yếu, thậm chí có thể nghe được tiếng thở cuả con người. Theo truyền thuyết thì đó là nơu bạo chúa thời cổ đại Denys ở Syracuse dùng để giam giữ tù nhân. Và cái "tai của Denys" dùng để nghe trộm những lời nói riêng tư của phạm nhân. Lợi dụng đặc tính phản xạ của mặt cong có thể hội tụ âm thanh, cũng có thể tìm được cách truyền âm thanh đi xa nhất. Loa của máy thu thanh máy ghi âm và các dụng cụ tăng âm, thậm chí micrô, các kèn đồng lớn, nhỏ trong dàn nhạc và cả kèn lệnh dùng trong quân đội… đều có mặt phản xạ hình lõm. Tai người và động vật cũng là một mặt phản xạ thu và tập trung âm thanh, chúng có thể phản xạ âm thanh vào tận trong tai để tăng cường hiệu quả thu âm. Khi hét to, hoặc khi lắng nghe có khi bạn đã dùng hai tay làm mặt phản xạ một cách không tự giác. Khi hét to để hai bàn tay vào bên miệng có thể truyền tiếng nói đi xa hơn, còn khi lắng nghe, lại để bàn tay vào bên tai để thu và tập trung âm thanh lại vào tận tai trong. Lòng bàn tay cong nghiêng chíng là một vật phản xạ âm thanh. Có khi sự phản xạ của âm thanh là có hại. Trong một phòng lớn trống trải, tiếng người nói sẽ ồm ồm không rõ, vì đó là kết quả của sự qua lại hỗn loạn của âm thanh phản xạ từ các hướng. Người ta gọi những âm thanh phản xạ như vậy là tiếng vọng hỗn loạn. Khi tiếng vọng này quá mạnh sẽ ảnh hưởng đến độ rõ của âm thanh, nhưng nếu quá yếu thì sẽ làm cho âm thanh trở nên đơn điệu và không tự nhiên. Tại các nhà hát, phòng hoà nhạc người ta thường lắp, treo các tấm hút âm, thảm, rèm che cửa v.v… để làm yếu âm thanh phản xạ, để khống chế được cường độ của tiếng vọng hỗn loạn.
nguon VI OLET