Các em thân mến!

Cô biết các em rất thích chơi cờ vua. Thế nhưng, có bạn nào biết được xuất xứ của trò chơi này không? ( Cô nhớ khi hỏi H câu này....H bí rị)

Vậy nên,h ôm nay cô sẽ kể cho các em nghe câu chuyện: " Sự tích trò chơi cờ vua".

 

Chuyện kể rằng...Ngày xửa, ngày xưa...Tại đất nước Ba Tư có một vị vua anh minh, ông may mắn có một người vợ thật xinh đẹp và hiền hậu. Vua và Hoàng Hậu hạ sinh được một Hoàng Tử thông minh, và rất mực khôi ngô, tuấn tú. Nhà vua đặt tên con là Ga.

      Một ngày kia, vị vua vào rừng săn bắn, rất không may bị ngã ngựa và băng hà.Ở Ba Tư người phụ nữ không bao giờ được trị vì đất nước vì vậy em trai vua đã lên kế vị ngôi báu. Vị vua mới này cũng mến mộ tài sắc của người chị dâu nên đã cưới nàng làm vợ.

       Không bao lâu, Hoàng Hậu lại hạ sinh cho vua một vị Hoàng Tử. Người đặt tên là Ta len.

    Thế nhưng cái số của Hoàng Hậu thật bất hạnh, chẳng bao lâu, Vị vua mới cũng qua đời.

      Vậy ai sẽ là người kế vị ngai vàng  đất nước Ba Tư? 

Có người bảo là Ga- vì ga là con trưởng. Có người bảo là Ta len vì Ta len là con vị vua cuối cùng. Hoàng Hậu vô cùng lúng túng.

         Hoàng Hậu lặng lẽ không nói gì. Trong thời gian hai con còn nhỏ, điều ấy chẳng hề gì. Nhưng khi họ lớn thì vấn đề ngày càng phức tạp hơn nhiều. Triều thần bắt đầu chia phe phái. Bên thì ủng hộ Ga. Bên thì ủng hộ Talen.Và giục Hoàng Hậu phải ra quyết định. Nhưng cả hai người con người mẹ ấy biết chọn ai bây chừ. Bà cứ đắn đo mãi.

      Trong triều, sự đối lập mỗi lúc một căng thẳng. Và cuối cùng cuộc binh biến cũng xảy ra.Cả đất nước Ba Tư nín thở chờ đợi cuộc chiến kết thúc. Vì cuộc chiến này quyết định vận mệnh của đất nước.

          Cuộc nội chiến đã nổ ra như vốn nó phải xảy ra vậy .Một đất nước không thể nào có hai vua, một khu rừng không thể nào có hai cọp. Hai bên cân tài, cân sức vì thế chiến trận càng trở nên quyết liệt. Nhưng có một điều thú vị là trong cuộc chiến khốc liệt ấy cả hai vị Hoàng Tử không ai muốn đả thương người anh em ruột thịt của mình nên cả hai đều ra lệnh cho binh sĩ không được phép hãm hại Hoàng Tử đối phương. Phải cảnh báo Hoàng Tử bằng cách hét lên:

-Xin Hoàng Tử hãy cẩn thận!

 Trận chiến kéo dài đến khi quân của Hoàng Tử Ga thắng thế. Lúc này Ta len nhận ra rằng chàng chỉ còn một vài người lính. Tất cả các Tướng đều tử trận hết rồi.Chàng đang bị quân của Ga bao vây nhiều phía. Tuy không bị một mũi tên nào bắn vào người nhưng chàng không thể nào thoát trận. Chàng thấy hoàn toàn kiệt sức và trút hơi thở cuối cùng.

      Từ tháp cao của tòa lâu đài, Hoàng Hậu đã chứng kiến toàn cảnh cuộc chiến. Trái tim bà đau như xé vì cảnh huynh đệ tương tàn.Bà hiểu rằng bà sẽ mất một trong hai người con.Hoàng Hậu yêu thương cả hai Hoàng Tử và bà không muốn mất ai.Khi những lớp bụi của chiến trường đã ngưng lại. Hoàng Hậu chạy ra đón những người thắng trận trở về. Bà sững sờ khi thấy Ga trong bộ áo bào rách đẫm máu.

-Ta len đâu rồi?- Hoàng Hậu run run hỏi.

-Mẹ ơi! Ta len không còn nữa.

-Ai đã giết con ta?Có phải là ngươi?

-Không mẹ ạ! Làm sao con có thể giết em. 

-Nhưng ngươi đã ra lệnh ấy!

-Hoàng Tử liền quỳ xuống dưới chân Hoàng Hậu và nói trong nước mắt: Em nó tự chết.

-Ta không tin-Hoàng Hậu giận dữ.

-Con sẽ chứng minh cho mẹ thấy.

Thế rồi chàng sai quân đóng một cái bàn bằng gỗ, trên đó có kẻ những ô vuông đen trắng và sai lính tiện những  bức tượng nhỏ tượng trưng cho binh lính, nhà vua và các tướng sĩ.Khi dã có đầy đủ mọi thứ, Hoàng Tử  mới tái hiện lại cuộc chiến. 

-Thưa mẹ! Đây là quân con. Còn đây là quân Ta len. Khi quân con đến gần quân Ta len thì đều hô: Xin Hoàng Tử cẩn thận!Vậy nên em nó đã tranh được mọi mối nguy hiểm.

-Thế nhưng cuối cùng Ta len vẫn chết? Hoàng Hậu run rẩy hỏi.

-Vâng. Ta len bị bao vây, con không hề ra lệnh giết em nó. Em nó tự chết khi nghĩ rằng mình đã thua.

-Bây giờ thì ta hiểu rồi con trai ạ! Ta tha thứ cho con. Con sẽ lên nối ngôi trị vì vương quốc này.

    Thế nhưng bà mẹ ấy vẫn còn trăn trở mãi về cuộc chiến kì lạ ấy. Ngày ngày bà cứ miệt mài ngồi mãi bên chiếc bàn gỗ để dịch chuyển những hình tượng với câu hỏi: vì sao con ta một người phải chết? Bà cứ dịch chuyển mãi những bức tượng với mong muốn bảo vệ cho cả hai vị Hoàng Tử.

         Nhưng cuối cùng bà nhận ra rằng, khi trận chiến xảy ra, tất phải có một người ngã xuống.Một ngày kia, bà gục ngã bên chiếc bàn gỗ với những bức tượng tượng trưng cho vua, binh lính...bà đã từ giã cõi đời.

        Chiếc bàn gỗ ấy ngày  nay gọi là BÀN CỜ . Và ngày nay trò chơi CỜ VUA trở thành môn chơi giải trí. Nhưng có ai biết ngày xưa nó đã làm cho một người mẹ đau lòng khi phải  chứng kiến cảnh hai người con của mình phải tàn sát lẫn nhau.

nguon VI OLET