-
Nhưng những lời khen cần chân thực, không giả tạo dễ gây ảo tưởng cho người được nghe.
Lời khen không chỉ dành cho những người thành công mà còn dành cho những người kém
may mắn, chưa chạm tay đến thành công để họ có động lực, niềm tin tiếp tục cố gắng.
-
Bên cạnh lời khen cũng cần những lời góp ý chân thành để giúp mọi người có thể khắc
phục điểm yếu, hoàn thiện bản thân.
2
Phương pháp: phân tích, tổng hợp
Cách giải:
•
-
Giới thiệu tác giả, tác phẩm
Tô Hoài là một trong những cây bút văn xuôi hàng đầu của nền văn học hiện đại Việt Nam,
là nhà văn có biệt tài nắm bắt rất nhanh nhạy những nét riêng trong phong tục, tập quán của
những miền đất mà ông đã đi qua. Ông có giọng văn kể chuyện hóm hỉnh, rất có duyên và
đầy sức hấp dẫn; có vốn ngôn ngữ bình dân phong phú và sử dụng linh hoạt, đắc địa.
-
Truyện ngắn Vợ chồng A Phủ được sáng tác năm 1952, in trong tập Truyện Tây Bắc – tập
truyện được tặng giải Nhất – Giải thưởng Hội văn nghệ Việt Nam 1954 – 1955. Tập Truyện
Tây Bắc gồm
ba truyện: Mường Giơn, viết về dân tộc Thái; Cứu đất cứu mường, viết về dân tộc Mường;
Vợ chồng A Phủ, viết về dân tộc Mèo (Mông) – mỗi truyện có một dáng vẻ, sức hấp dẫn
riêng, nhưng đọng lại lâu bền trong kí ức của nhiều người đọc là truyện Vợ chồng A Phủ.
•
Phân tích ý nghĩa của tiếng sáo
Tiếng sáo xuất hiện trong đêm tình mùa xuân là một nhân tố quan trọng tác động, làm trỗi
dậy sức sống tiềm tàng trong Mị.
*
Đoạn 1:
-
Tiếng sáo là dấu hiệu của đêm tình mùa xuân, là chất xúc tác làm cho những cảm xúc trong
tâm hồn Mị sống dậy, Mị có những cảm giác của sự sống:
Mị nghe tiếng sáo vọng lại, thiết tha bồi hồi - trái tim Mị được thức dậy những cảm xúc
của tuổi trẻ.
Mị ngồi nhẩm thầm bài hát của người đang thổi. – tiếng sáo thức dậy cả tài năng âm nhạc
+
+
*
Đoạn 2:
-
Tiếng sáo dìu hồn Mị bềnh bồng sống lại với những khát khao yêu thương hạnh phúc của
ngày xưa, dẫn Mị từ cõi quên trở về cõi nhớ.
Mị nhớ về ngày xưa tươi đẹp của mình, nhớ rằng mình cũng từng có những ngày Tết vui:
Ngày Tết, Mị cũng uống rượu (…).
+
+
+
+
Tiếng sáo chập chờn đánh thức Mị: Tai Mị văng vẳng tiếng sáo gọi bạn đầu làng.
Mị nhớ về mình của ngày trước: Ngày trước, Mị thổi sáo giỏi.
Mị sống lại những thói quen mà lâu nay đã mất đi: Mùa xuân này, Mị uống rượu bên bếp
và thổi sáo”
*
Đoạn 3: Tiếng sáo làm Mị thức tỉnh thực tại đau khổ của mình:
-
Ý thức về cuộc hôn nhân không hạnh phúc của mình: “Bao nhiêu người có chồng cũng đi
chơi ngày Tết. Huống chi A Sử với Mị, không có lòng với nhau mà vẫn phải ở với nhau!
Sự phản kháng thoát khỏi thực tại lại trỗi dạy mạnh mẽ: Nếu có nắm lá ngón trong tay lúc
này, Mị sẽ ăn cho chết ngay, chứ không buồn nhớ lại nữa.
-
-
Đau đớn cho tình cảnh của mình: Nhớ lại, chỉ thấy nước mắt ứa ra.
=
> Tiếng sáo vẫn thôi thúc và ám ảnh Mị: Mà tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ bay ngoài
đường.
*
Đoạn 4: Tiếng sáo làm thức dậy sức sống trong Mị một cách mạnh mẽ
-
Lần đầu sau bao lâu bị giam cầm, mất hoàn toàn ý thức về cuộc sống, Mị đã thắp sáng đời
mình một cách chủ động: Mị đến góc nhà, lấy ống mỡ, xắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn
Trang 4