BÀI VIẾT SỐ 5 - LỚP 6

Đề 1: MAI VÀNG NGÀY TẾT 

Mấy hôm tết, trời ấm pha chút lạnh. những cơn gió rét, lạnh buốt của mùa đong như bà già lụ khụ chạy trốn đâu mất, nhường chỗ cho chị mùa xuân tươi đẹp. Mùa xuân, trăm hoa đua nở. Cây mai nhà tôi cũng vậy.

Đó là một cây mai cao khoảng một mét rưỡi được bố em đặt trong một cái chậu lớn. Mẹ em bảo đây là loại Hồng Diệp Mai. Nó tuyệt đẹp. Vì thế ai trong nhà cũng chăm sóc nó chu đáo và rất vui vì nhà mình có cây mai đẹp.

Cây mai đã có mười năm tuổi. Cái thế oằn mình như một con rồng sẵn sàng cất cánh bay lên trời. Mấy cái rễ  trồi lên, lặn xuống nhữnh con rắn đang tìm chỗ trú ẩn. Cánh lá chìa ra tứ phía, cánh nhỏ nhất thì đã bằng chiếc đũa ăn cơm. Còn các cành lớn hơn nữa thì đã bằng cổ tay của tôi.

Nhờ được chăm sóc chu đáo vào những ngày giáp tết nên khi tết đến, cây mai trổ hoa trông thật là đẹp! Những nụ hoa mới nhú chỉ lớn bằng hạt gạo, được bọc lại bởi một lớp vỏ màu xanh lục nhạt. những hạt lớn hơn thì đã bằng hạt đậu trắng, vỏ còn xanh nhưng ở đầu nụ đã hé ra mấy vệt vàng tươi như được tô kim tuyến. Rồi một bông, hai bông.. ba bông đã hé nở và cả một loạt bông nở chen nhau, mọc chi chít trên các cành. Hoa mai như những cánh sao năm cánh màu vàng tươi. Màu vàng của cánh hoa nổi bật trên đài hoa gồm những cánh mỏng màu xanh nhạt. Cánh hoa mượt mà như nhung rung rinh trên cánh cây trông xa như đàn bướm lượn. Hương hoa mai thơm nhẹ, nửa thực nửa hư, cứ phảng phất quyến rũ với những ai thật tinh ý. Còn nhuỵ hoa thì sao? Nó gồm một cái hạt màu xanh xanh với những cánh tua ra như những sợi tơ mỏng. Những chiếc là xanh ngả nâu lại càng tô điểm thêm cho cây mai một sức sống thật mạnh mẽ và đầy nhiệt huyết của  mùa xuân.

Cây mai đẹp như thế, hèn chi ai đến nhà cũng tấm tắc khen cây mai đẹp và càng thu hút lũ ong bướm đến bay lượn bên cây mai vàng. Có nhiều nhười khách đã trả nhiều tiền để mua cây mai quý nhưng bố mẹ em không chịu bán vì đây là cây mai mà chính ông nội em đã trồng ngay sau vườn. Ông em qua đời đã năm năm rồi khi ông vừa tròn một trăm tuổi. Đây chính là kỉ vật thiêng liêng nhất mà ông nội đã để lại cho gia đình tôi.

Những ngày tết đã qua, cây mai vẫn đứng đó. Tôi mong sao nó sẽ luôn tràn đầy sức sống mãi mãi, nhất là mỗi khi tết đến xuân về.

HOA MAI : NGUYỆT PHƯƠNG

Khí trời khi xuân về bỗng tươi vui đầy sức sống với những ccánh mai vàng nõn nà nở rộ một màu vàng thanh khiết khắp nơi nơi.

Hoa mai mang xuân về với vạn vật. Đối với mọi nhà, không khí ngập tràn niềm vui sum họp sẽ đầy đủ ý nghĩa hơn khi trong nhà có một chậu mai vàng. Quả thật, hoa mai tựơng trưng cho rất nhiều ý nghĩa đẹp, là loại hoa không thể thiếu mỗi khi tết đến, xuân về ở miền Trung quê tôi. Nhà tôi cũng vậy, trước tết vài ngày, bố mẹ tôi đã mua một chậu mai thật đẹp để chưng tết.

Từ góc phòng khách, cây mai trông thật rực rỡ. Cây cao khoảng một mét rưỡi với thế rồng cuộn đẹp mắt được đặt trong chậu sứ trắng. Ở cây mai toát lên vẻ đẹp của thân, lá , cành, hoa. Gốc cây màu nâu  sẫm ta bằng bắp chân. Thân cây chia làm nhiều nhánh, nhiều cành mảnh, vươn dài đến bên cửa sổ đón ánh nắng xuân, lay nhẹ theo làn gió mang mùi hương phảng phất. Thế uyển chuyển của cành mai gợi cho ta nét thanh khiết của bà chúa Xuân. Đây là lọai hoàng mai nên lá non nhỏ nhắn đầy sức sống, màu nâu đạm một chút. Lá thon dài, trông chỉ ngắn hơn lá trúc Nhật một chút. Hoa mai khi nở gắn thành chùm thưa thớt, không đơm đặt như hoa đào. Lúc ấy trông thân cây chỉ toàn bao phủ một màu vàng óng ánh. Hoa mai cũng có năm cánh như hoa đào, nhưng màu vàng của hoa là nét đặc trưng mà tạo hoá đã ban tặng cho nó. Từ mấy ngày tước tết, cây mai đã gần như bỏ hết lá để dồn sức ra những nụ hoa nhỏ xinh đang chúm chím bên cạnh những bông hoa xoè ra năm cánh thành một tầng, phô sắc óng mượt, vàng mượt như tơ. Nhìn từ xa ta có thể liên tưởng đến một đàn bướm vàng rập rờn múa lượn trong gió xuân chào đón một năm mới đang về. Nhuỵ hoa kết hợp hai màu vàng, xanh tạo nên cho hoa một vẻ đẹp hài hoà thuận mắt. Những chùm hoa vàng đung đưa càng thêm nổi bật với những chùm nụ ngời màu ngọc bích, màu xanh ấy tượng trưng cho một sức sống mãnh liệt được nuôi từ nguyên khí đất trời. Hương hoa mai không ngào ngạt, sực nức như hoa sữa, không dịu nhẹ như hoa hồng. Mà là một mùi hương nửa thực nửa hư, ai tinh ý lắm mới thưởng thức được mùi hương kì dịêu ấy. Một năm mới mở ra với nhiều hứa hẹn bằng những cánh thiệp xinh xinh gắn bên những cánh hoa. Từ ngày có cây mai, không khí trong nhà thêm ấm cúng, vui vẻ. Hằng ngày, tôi cùng bố tỉa lá, sửa cành, tưới nước cho mai thêm đẹp. Tết càng đến gần, cây mai nhà tôi càng rực rỡ….

Một mùa xuân mới cùng bao nhiêu niềm vui mơí đang về trên những cành mai tươi thắm. Từ hoa mai toát lên vẻ tinh khiết cùng sức sống mùa xuân. Năm nay, mai cùng nhà tôi đón một cái tết thật vui, thật đầm ấm

Đề 2: HÀNG PHƯỢNG VĨ VÀ TIẾNG VE TRONG NGÀY HÈ

Nếu có dịp ghé thăm trường tôi vào những ngày hè, khi mà hàng phượng vĩ nở rộ những đoá hoa đỏ thắm và tiếng ve kêu râm ran suốt ngày đêm.

Hàng phượng vĩ của trtường tôi trồng từ bao giờ tôi không biết, chỉ nhớ rằng khi tôi mới đặt chân vào trường đã thấy hàng cây đứng đó như những chàng dũng sĩ hiên ngang và đầy lòng che chở.

Những cây phượng vĩ ở đây đã già lắm rồi, thân cây chuỷển sàng màu nâu xám có nhiều đốm trắng bạc vì năm tháng đã qua đi. Hàng cây gương ra những cánh tay che chở khỏi những tia nắng gay gắt của mặt trời. Phía trên là những tán lá như cái lọng xanh to lớn. Tôi không biết ai đã đan những cánh cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng cùng nhau cất lên một bản hoà tấu ca ngợi mùa làm nức lòng lũ học trò chúng tôi.

Giữa khoảng trời mênh mông, những đoá hoa đỏ rực nổi lên mang một sắc thái riêng biệt hết sức kiêu sa, rạo rực và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn  gái tách ra làm thành những chú bướm xinh xinh. Các bạn trai thì lấy những nhuỵ hoa thi nhau móc ngoéo. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như  cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi ánh lên dưới ánh mặt trời.

Những cây phượng ở đây thay đổi quanh năm: Mùa đông, cây rụng hết lá, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra phủ một màu xanh tươi trẻ cho cây. Mỗi lần như thế, dường như tuổi thanh xuân lại về vưới những cây phượng, xoá đi sự già nua đã in hằn lên thân hình nó. Sau đó không lâu,ở khắp sân trường, hình ảnh của mùa hè được vẽ lên một cách rõ rệt bằng những chùm hoa phượng đỏ thắm. Nó đem lại niềm vui sướng háo hức cho tuổi học trò.

Mùa hè đã đến, giã từ nhữngcánh phượng đỏ thắm để bước vào một kì nghỉ lí thú sau những ngày học hoạ tập vất vả. Những cánh bướm làm bằng hoa phượng vẫn cứ bay lượn trong cuốn lưu bút của tuổi học trò chúng tôi.

Đề 3: CẢNH BÃO LỤT Ở QUÊ TÔI.

Chắc các bạn còn nhớ cơn bão số 6 vừa qua đã gây thiệt hại về người và của đối với thành phố Đà Nẵng quê tôi.

Nơi tôi ở là vùng ven biển, tôi còn nhớ rất rõ hôm đó là vào khoảng ba giờ chiều, bỗng từ đâu mây đen kéo đến ùn ùn bao phủ cả bầu trời. Trời đang sáng giờ đây bỗng tối sầm lại. Gió bắt đầu nổi lên ào ào, sức gió làm cho những cành cây chao đảo, bụi đường tung bay mù mịt. Mưa đổ ào xuống khiến mọi người không tưởng tượng được là mưa lại đến nhanh thế.

Nước xiên xuống, lao xuống, lao thẳng vào các bụi cây, nước chảy đỏ ngòm bốn bề sân cuồn cuộn dồn vào các cống rãnh. Gió mỗi lúc một lớn, rồi bất thình lình một cơn gió  giật hất phắng mái ngói nhà tôi, mưa xối nước xuống nền nhà. Cả gia đình tôi chưa kịp hoàn hồn thì bỗng có những mạch nước mạnh như những con trăn khổng lồ  không biết từ đâu lao tới. Cả nhà tôi vội chạy lên gác, thì hỡi ôi một cảnh tượng khiến mọi người phải giật mình hoảng sợ. Đồ đạc trên này bị mưa và gió làm cho ướt và vỡ hết. Tủ quần áo đổ sập xuống, giường chiếu ướt sũng, ti vi máy cát set vỡ tan tành, mảnh kính bắn lung tung. Nước lúc này đã dâng cao lên tận sàn gác. Trên trời tối đen như mực, sấm chớp nổi ầm ầm, mưa vẫn tiếp tục trút xuống. Ba mẹ con tôi hoảng loạn ôm lấy nhau mà khóc.

Trong lúc không biết xoay xở như thế nào, bổng có tiếng ca nô từ xa vọng tới, rồi các chú bộ đội xuất hiện ngay trước mặt, ba mẹ con tôi được cứu thoát.

Mặc dù đã ra được khỏi chổ nguy hiểm, nhưng nhìn cảnh xóm làng chìm ngập trong nước mà lòng tôi cảm thấy quặn đau. Hàng trăm con người nheo nhóc, không có nhà cửa, đồ đạc, lương thực, thậm chí có những gia đình còn mất người thân: con mất cha, vợ mất chồng….Sự mất mát thật là to lớn, không gì bù đắp nổi.

Cơn bão số 6 đã qua đi, nhưng hậu quả khủng khiếp của nó mãi mãi in đậm trong lòng mỗi người dân Đà Nẵng quê tôi

Đề 4: HÃY VIẾT THƯ CHO BẠN Ở NƠI XA TẢ LẠI KHU PHỐ NƠI EM Ở VÀO MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG MƯA PHÙN, GIÁ RÉT.                         Đà Nẵng ngày tháng năm

Hương thân mến.

Cậu còn nhớ mình chứ - đứa bạn thân nhất của cậu đây! Hôm nay được nghỉ học kì và ở nhà một mình. Mình cũng định đến nhà bà ngoại, nhưng trời trở lạnh, mưa phùn tầm tã, thỉnh thoảng lại có một cơn gió lạnh thổi qua, Mình nhớ cậu, viết thư luôn cho cậu.

Hương ơi! Cậu vẫn khoẻ chứ? Tây nguyên mùa này chắc thời tiết khắc nghiệt : ban ngày trời nóng, đến tối lại lạnh, cũng dễ ốm lắm đấy. Hai bác và em Tí vẫn thường đấy chứ?  Em Tí năm nay đã vào lớp một rồi còn gì? Khi nào nó viết được Hương bảo nó viết thư cho mình nhé! Bé trà nhà mình vẫn nhắc đến cậu luôn. Cậu vẫn hay ca ngợi thời tiết miền Trung vào mùa thu. Tất nhiên là tuyệt vời rồi. Cảnh trí , mùa hè sống động  làm sao. Còn mùa đông mưa phùn gió bấc – hôm nay mình cũng nhận  ra vẻ đáng yêu của nó. Từ cửa sổ nhà mình nhìn ra ngoài: trời âm u, mây đen bao phủ dày đặc, gió lạnh rởn gai ốc. Mình trong nhà, mà còn cảm thấy lạnh thấu xương, mặc dù đã mặc áo ấm và đi tất chân. Mưa phùn vẫn đang rơi liên tục làm cho đường phố ướt át. Mưa cứ chảy róc rách xuống cái cống của phố mình.

Đường bây giờ vắng tanh. Nếu có người đi trên đường phố thì trùm áo mưa kín mít, còn xe thì đi rất nhanh. Con người tránh mưa , tránh rét, nhưng trên đường phố hoa vẫn hớn hở tươi xanh. Những giọt mưa đọng trên hoa lá đẹp như những hạt ngọc đính vào. Trời mưa rét lại có vẻ đẹp riêng, nó gợi trong mỗi người một tình cảm: gia đình hay bè bạn!

Lúc này mình rất nhớ Hương. Nếu lúc này, hai đứa ngồi bên nhau, chắc sẽ có khoai nướng, bắp rang và cả bánh tráng tương ớt cay rồi đấy. Ngồi bên nhau mà ngắm cảnh mưa rét chắc cậu lại cảm xúc mà làm thơ mất thôi Hương nhỉ. Vẻ đẹp của mùa đông mưa phùn gió bấc có nét đặc biệt vậy.

Thôi nhé, Hương à, mình đã viết khá dài rồi, mình dừng bút. Chúc cậu và gia đình mạnh khoẻ, vui vẻ , thành đạt

Chào Hương, chờ thư Hương đó.                               Bạn thân

CẢNH ĐƯỜNG PHỐ VÀO DỊP TẾT

Khu phố nơi tôi ở là một con đường thuộc quận Hải Châu của Thành phố Đà Nẳng. Sau một đêm mưa rào dường như con đường rạng rỡ và tươi sáng hơn.

Hôm nay là gần tết, không khí mùa xuân ấm áp và hơi se lạnh đã thay dần cái lạnh lẽo, ẩm ướt của mùa đông. Trên bầu trời hàng đàn chim én chao lượn mang tin vui đến cho mọi người. Nhà nhà quét vôi mới sạch đẹp, mẹ tôi đã sắm quần áo mới cho tôi và các em. Nhìn thằng cu Tí xúng xính trong bộ đồng phục học sinh tôi thấy như nó lớn thêm lên vài tuổi, mẹ nói hè năm tới Tí sẽ vào lớp Một nên may đồ mới diện Tết cũng để mặc cho ngày khai giảng.

Mới sáng sớm, thành phố hiện ra trong bước chuyển biến huyền ảo của rạng đông. Ánh sáng bao trùm khắp không gian, trải dài trên những toà nhà cao tầng khiến cho chúng trở nên nguy nga và đồ sộ.Những người đi bộ buổi sáng tập thể dục đã bắt đầu đi về nhà. Những hàng cây xanh còn đọng nước lung linh trong nắng sớm. Mặt trời đang từ từ ló lên trên mặt biển như một quả bóng bay mềm mại và đỏ rực.

Mới có sáu giờ sáng , đường phố đã bắt đầu hoạt động huyên náo. Những chiếc xe lớn nhỏ hiệu Huyn đai, Tô-yô-ta chở công nhân, cán bộ đi làm việc bóp còi inh ỏi. Những chiếc xe tải nhẹ chở hàng hoá, thực phẩm từ vùng trong như Hội An, Quảng Ngãi. Vùng trên như Đại Lộc, Hoà Vang  đổ dồn về các chợ : Đầu mối, chợ Cồn, chợ Hàn .v..v. Còn nữa, hàng trăm chiếc xe máy ầm ầm lũ lượt ngược xuôi. Chỗ đầu cầu Nguyễn Văn Trỗi các loại xe ùn lại hàng trăm mét.

Trên vỉa hè, người đi bộ tấp nập. Các em nhỏ gọn gàng trong bộ đồng phục, các  chị sinh viên tha thướt trong bộ áo dài trắng tới trường. Các bà, các chị nhanh chân đi chợ mua thức ăn cho tươi và để kịp giờ đi làm. Các hàng quán đã mở cửa phục vụ tiếng mời chào đon đả. Trong các nhà hàng, quán cà phê tiếng nhạc mở xập xình. Cả đường phố vang lên một mớ âm thanh hỗn độn.

Dòng người và xe cộ ngược xuôi diễu qua tượng đài 2 tháng 9. Nhìn cảnh thành phố nhộn nhịp, em mới thấy hết sức sống mạnh mẽ, khẩn trương của một thành phố đang bừng sức sống nùa xuân.

 

nguon VI OLET