Bµi ph¸t biÓu kû niÖm 8 – 3 – 2008
KÝnh tha c¸c quý vÞ ®¹i biÓu!
KÝnh tha toµn thÓ gia ®×nh c¸c thÇy gi¸o, c« gi¸o trêng THCS An Kh¸nh!
Th¸ng ba ®· vÒ víi h¬ng xu©n, s¾c xu©n trµn ngËp kh¾p ®Êt trêi. Trong niÒm vui cña nh÷ng ngµy ®Çu xu©n MËu Tý nµy trêng THCS An Kh¸nh tæ chøc gÆp mÆt gia ®×nh c¸c nhµ gi¸o nh©n dÞp kû niÖm 98 n¨m ngµy 8/3 vµ 1968 n¨m khëi nghÜa Hai Bµ Trng víi mong muèn t×nh c¶m gi÷a chóng ta thªm gÇn gòi g¾n bã trong t×nh th©n ¸i, ®oµn kÕt . Lêi ®Çu tiªn cho phÐp t«i thay mÆt BCH C«ng ®oµn nhµ trêng xin ®îc göi tíi c¸c quý vÞ ®¹i biÓu, c¸c thÇy c« gi¸o lêi chµo mõng, lêi chóc søc khoÎ, thµnh ®¹t vµ h¹nh phóc!
KÝnh tha c¸c quý vÞ ®¹i biÓu!
KÝnh tha toµn thÓ gia ®×nh c¸c thÇy gi¸o, c« gi¸o trêng THCS An Kh¸nh!
Cuèi thÕ kû 19, chñ nghÜa t b¶n ë Mü ®· ph¸t triÓn mét c¸ch m¹nh mÏ. NÒn kü nghÖ ®· thu hót nhiÒu phô n÷ vµ trÎ em vµo c¸c nhµ m¸y xÝ nghiÖp. Nhng bän chñ nghÜa t b¶n tr¶ l¬ng cho hä rÊt rÎ m¹t. C¨m phÉn tríc sù bÊt c«ng ®ã, ngµy 8 th¸ng 3 n¨m 1899, n÷ c«ng nh©n ë Mü ®· ®øng lªn ®Êu tranh ®ßi t¨ng l¬ng, gi¶m giê lµm. Phong trµo b¾t ®Çu tõ n÷ c«ng nh©n ngµnh dÖt vµ ngµnh may t¹i thµnh phè Sicag« vµ New York. MÆc dï bän T b¶n th¼ng tay ®µn ¸p, chÞ em vÉn ®oµn kÕt chÆt chÏ, ®Êu tranh buéc chóng ph¶i nhîng bé. Cuéc ®Êu tranh cña c«ng nh©n Mü ®· cæ vò m¹nh mÏ phong trµo phô n÷ lao ®éng trªn thÕ giíi, ®Æc biÖt phô n÷ ë níc §øc, mét níc ®¹i kü nghÖ tiªn tiÕn lóc bÊy giê. Phong trµo ®Êu tranh ®· xuÊt hiÖn hai n÷ chiÕn sü lçi l¹c, ®ã lµ bµ Cla-ra-zet-kin (§øc) vµ bµ L«ra Luc X¨m – Bua( BaLan). NhËn thøc tríc sù m¹nh mÏ vµ ®«ng ®¶o cña lùc lîng lao ®éng n÷ vµ sù cÇn thiÕt ph¶i cã tæ chøc, ph¶i cã l·nh ®¹o ®Ó giµnh th¾ng lîi cho phong trµo phô n÷, nªn n¨m 1907 hai bµ ®· cïng phèi hîp víi Crup-xcai-a ( vî Lªnin) vËn ®éng thµnh lËp Ban “ Th ký phô n÷ Quèc tÕ”. Bµ Cla-ra-zet-kin ®îc cö lµm bÝ th.
N¨m 1910, §¹i héi Phô n÷ Quèc tÕ XHCN häp t¹i Co-pen-ha-gen ( §an M¹ch) ®· quyÕt ®Þnh lÊy ngµy 8/3 lµm ngµy “ Quèc tÕ phô n÷”. Tõ ®ã ngµy 8 th¸ng 3 trë thµnh ngµy ®Êu tranh chung cña Phô n÷ lao ®éng trªn toµn thÕ giíi.
Trong suèt chiÒu dµi lÞch sö d©n téc ViÖt nam sinh ra kh«ng biÕt bao nhiªu ngêi con u tó cña ®Êt níc trong ®ã phô n÷ chiÕm mét phÇn ®¸ng kÓ .H×nh ¶nh ngêi phô n÷ ViÖt Nam dÞu dµng, duyªn d¸ng mµ Èn chøa bªn trong mét nghÞ lùc phi thêng vµ mét t©m hån trÝ tuÖ s©u s¾c lu«n lµ niÒm tù hµo cña ngêi ViÖt Nam mäi thÕ hÖ.
Sö cò cßn ghi : Hai chÞ em Trng Tr¾c – Trng NhÞ lµ con g¸i l¹c tíng huyÖn Mª Linh – thuéc dßng dâi Hïng V¬ng v× nî níc thï nhµ Hai Bµ Trng phÊt cê khëi nghÜa vµo gi÷a mïa xu©n n¨m KiÕn Vò thø 16 (th¸ng 3/ n¨m 40 tríc C«ng nguyªn) chØ trong mét thêi gian ng¾n Hai bµ ®· thu phôc ®îc 65 huyÖn thµnh. Viªn Th¸i Thó T« §Þnh ph¶i bá Ên tÝn ch¹y vÒ Nam H¶i. Sau ®ã Nhµ H¸n ®· cö M· ViÖn ®em qu©n sang ®µn ¸p, qu©n cña Trng V¬ng chiÕn ®Êu rÊt dòng c¶m ,xong v× thÕ cïng lùc tËn ®· bÞ thua trËn. Hai bµ Trng vÒ H¸t M«n råi gieo m×nh xuèng dßng s«ng H¸t ®Ó tù vÉn. LÇn ®Çu tiªn trong lÞch sö, ngêi phÊt cê khëi nghÜa lµ phô n÷, ngêi l·nh ®¹o khëi nghÜa lµ phô n÷, xng v¬ng dùng níc l¹i lµ phô n÷. Cha cã mét d©n téc, mét quèc gia nµo l¹i cã ®îc niÒm vinh quang nh vËy. Ngµy nay, cø mçi ®é xu©n vÒ chóng ta l¹i kØ niÖm chiÕn c«ng vµ sù hi sinh lÉm liÖt cña Hai bµ cïng c¸c n÷ tíng.
§Æc biÖt trong hai cuéc kh¸ng chiÕn chèng thùc d©n Ph¸p vµ §Õ quèc Mü, ngêi phô n÷ ®¶m ®¬ng rÊt nhiÒu vai trß, lµ ngêi mÑ, ngêi vî th¬ng con, chê chång, thÇm lÆng hy sinh tÊt c¶ cho ngµy chiÕn th¾ng, lµ ngêi chiÕn sÜ xung phong n¬i ma bom b·o ®¹n, ®èi mÆt víi c¸i chÕt vÉn kh«ng nao nóng. Chóng ta kh«ng thÓ quªn chÞ Hoµng Ng©n, chÞ NguyÔn ThÞ Minh Khai, thiÕu tíng NguyÔn ThÞ §Þnh, nguyªn phã chñ tÞch níc NguyÔn ThÞ B×nh – nh÷ng ngêi phô n÷ tiªu biÓu cña ViÖt Nam ë thÕ kû XX vµ rÊt nhiÒu nh÷ng ngêi phô n÷ kh¸c ...Trong cuéc sèng h«m nay
vÞ thÕ ngêi phô n÷ ngµy cµng ®îc n©ng cao ®· ®ãng gãp 1 phÇn c«ng søc kh«ng nhá trong sù chuyÓn m×nh cña ®Êt níc trªn c¸c lÜnh vùc khoa häc kü thuËt, chÝnh trÞ v¨n ho¸ x· héi ®Ó t¹o nªn mét ch©n dung míi cña ngêi phô n÷ x©y dùng ®Êt níc , gia ®×nh vµ hoµn thiÖn b¶n th©n. §· cã nhiÒu chÞ ®îc trao tÆng “Gi¶i thëng phô n÷ ViÖt Nam tiªu biÓu, tµi n¨ng ” n¨m 2007 nh : NghÖ sÜ nh©n d©n NguyÔn Lan H¬ng, trëng ®oµn kÞch h×nh thÓ – nhµ h¸t Tuæi TrÎ, chÞ NguyÔn ThÞ Ph¬ng Quang – chñ tÞch H§QT, gi¸m ®èc c«ng ty may xuÊt khÈu Long An, chÞ TrÇn ThÞ Ngäc §Ñp – phã gi¸m ®èc c«ng an T Phè CÇn Th¬ vµ c¸c chÞ kh¸c. ë ph¬ng diÖn nµo ngêi phô n÷ còng hoµn thµnh xuÊt s¾c vai trß cña m×nh, t¹c vµo lÞch sö d©n téc mét h×nh tîng cao quý vµ ngêi s¸ng nh B¸c Hå ®· khen ngîi : “ Non s«ng gÊm vãc ViÖt Nam do phô n÷ ta, trÎ còng nh giµ, ra søc dÖt thªu mµ thªm tèt ®Ñp, rùc rì”
KÝnh tha c¸c quý vÞ ®¹i biÓu!
KÝnh tha toµn thÓ gia ®×nh c¸c thÇy gi¸o, c« gi¸o trêng THCS An Kh¸nh!
Trêng THCS An Kh¸nh, tr¶i qua 47 n¨m x©y dùng vµ trëng thµnh nhµ trêng ®· ®¹t ®îc rÊt nhiÒu thµnh tÝch ®¸ng tù hµo,Hu©n ch¬ng lao ®éng h¹ng ba,B»ng khen cña thñ tíng ChÝnh Phñ, hai lÇn ®îc tÆng cê ®¬n vÞ thi ®ua xuÊt s¾c cña UBND tØnh Hµ T©y vµ liªn tôc tõ n¨m 1996 ®Õn nay ®îc nhËn b»ng khen cña UBND tØnh Hµ T©y lµ trêng tiªn tiÕn xuÊt s¾c cÊp TØnh. Hai n¨m liªn tôc ®îc nhËn cê ®¬n vÞ dÉn ®Çu c«ng t¸c §éi vµ phong trµo thiÕu nhi cña §oµn TNCS Hå ChÝ Minh tØnh Hµ T©y, ®îc Trung ¬ng §oµn tÆng cê ch©n dung B¸c, Tæ KHXH vµ tæ TKTN nhiÒu n¨m liÒn ®¹t tæ lao ®éng giái cÊp TØnh vµ c«ng ®oµn trêng ®îc c«ng ®oµn gi¸o dôc ViÖt Nam tÆng b»ng khen.
Cã ®îc nh÷ng thµnh tÝch trªn lµ nhê sù ®ãng gãp rÊt lín cña tËp thÓ n÷ c¸n bé c«ng nh©n viªn nhµ trêng. MÆc dï ®iÒu kiÖn nhµ trêng cßn gÆp nhiÒu khã kh¨n nhng c¸c chÞ ®· kÒ vai s¸t c¸nh cïng ®ång nghiÖp nam hoµn thµnh tèt nhiÖm vô . HÇu hÕt chÞ em gi¸o viªn ®Òu cã tr×nh ®é chuyªn m«n v÷ng vµng, cã lßng yªu nghÒ s©u s¾c vµ cã tr¸ch nhiÖm cao. Trong phong trµo thi ®ua “D¹y tèt – Häc tèt” cã nhiÒu tÊm g¬ng tiªu biÓu nh c¸c c« gi¸o giái cÊp TØnh lµ c« §µm Thanh Mai ®¹t gi¶i nh× m«n Ngo¹i ng÷, c« gi¸o NguyÔn ThÞ Kim Dung ®¹t gi¶i nh× m«n Ng÷ V¨n, c« gi¸o D¬ng ThÞ Loan ®¹t gi¶i nh× m«n §Þa lý, c« gi¸o NguyÔn ThÞ Hoµ ®¹t gi¶i nh× m«n Ho¸ häc, c« gi¸o NguyÔn ThÞ Hoµng D¬ng ®¹t gi¶i ba m«n GDCD. C¸c c« gi¸o cßn tÝch cùc viÕt s¸ng kiÕn kinh nghiÖm, lµm ®å dïng d¹y häc, båi dìng häc sinh giái n©ng cao chÊt luîng gi¶ng d¹y nh : C« NguyÔn ThÞ Vi, Lª Thanh §¹m, Phã Minh H¶o, NguyÔn ThÞ Mai, NguyÔn ThÞ HuyÒn v, Phã Thu Hêng, vµ rÊt nhiÒu c¸c c« gi¸o kh¸c . ë trêng lµ c¸c c« gi¸o giái viÖc trêng vÒ nhµ lµ ngêi vî ®¶m ®ang, ngêi mÑ mÉu mùc lµ nh÷ng tÊm g¬ng nu«i d¹y con c¸i v× vËy con cña nhiÒu c« gi¸o ®¹t ®îc thµnh tÝch cao trong häc tËp vµ thµnh ®¹t nh c« Chu ThÞ Th×n, c« NguyÔn ThÞ Huy, c« TrÇn ThÞ Mü L©m, c« NguyÔn ThÞ Trêng............................
.........................................................................................................................................
Thay mÆt cho tËp thÓ n÷ CB CNVC – xin ®îc ch©n thµnh c¶m ¬n sù quan t©m vµ t¹o ®iÒu kiÖn cña c¸c cÊp l·nh ®¹o, BGH nhµ trêng, ®Æc biÖt lµ sù c¶m th«ng chia sÎ thÇm lÆng cña nh÷ng ngêi chång, ngêi con ®· gióp chóng t«i v÷ng vµng trong cuéc sèng hoµn thµnh tèt nhiÖm vô . Sù cã mÆt ®«ng ®ñ cña c¸c gia ®×nh nhµ gi¸o trêng THCS An Kh¸nh gi÷a sãng níc Hå T©y th¬ méng h«m nay kh«ng chØ thÓ hiÖn t×nh c¶m, sù quan t©m s©u s¾c tíi ngµy héi cña phô n÷ mµ cßn lµ nguån cæ vò ®éng viªn lín lao ®èi víi chóng t«i.
Cuèi cïng t«i xin kÝnh chóc søc kháe c¸c quý vÞ ®¹i biÓu.
KÝnh chóc c¸c gia ®×nh “ No Êm – B×nh ®¼ng – TiÕn bé – H¹nh phóc.”
Chóc cho nh÷ng ngêi mÑ , ngêi chÞ, ngêi b¹n g¸i, ngêi em lu«n trÎ trung, xinh ®Ñp - lµ nh÷ng mïa xu©n quyÕn rò, Êm ¸p, lµ ngêi gi÷ ngän löa vÜnh h»ng cho cuéc sèng.
Chóc cho buæi giao lu cña chóng ta thµnh c«ng tèt ®Ñp.
Xin tr©n träng c¶m ¬n!
Hai Bà Trưng là tên gọi chung của Trưng Trắc và Trưng Nhị, hai chị em là anh hùng dân tộc của người Việt. Hai Bà Trưng khởi binh chống lại quân Hán, lập ra một quốc gia với kinh đô tại Mê Linh và tự phong là nữ vương. Sau khi cuộc khởi nghĩa này bị quân Hán dưới sự chỉ huy của Mã Viện đánh bại, tục truyền rằng vì không muốn chịu khuất phục, hai Bà đã nhảy xuống sông tự tử. Đại Việt Sử ký Toàn thư coi Trưng Trắc là một vị vua trong lịch sử Việt Nam.
Hai Bà Trưng (mất ngày mùng 6 tháng 2 năm Quý Mão 43) là tên gọi chung của Trưng Trắc (chữ Hán: 徵側) và Trưng Nhị (徵貳), hai chị em (nhiều tài liệu nói là sinh đôi[cần dẫn nguồn]) là anh hùng dân tộc của người Việt. Hai Bà Trưng khởi binh chống lại quân Hán, lập ra một quốc gia với kinh đô tại Mê Linh và tự phong là nữ vương. Sau khi cuộc khởi nghĩa này bị quân Hán dưới sự chỉ huy của Mã Viện đánh bại, tục truyền rằng vì không muốn chịu khuất phục, hai Bà đã nhảy xuống sông tự tử. Đại Việt Sử ký Toàn thư coi Trưng Trắc là một vị vua trong lịch sử Việt Nam.
Hai Bà Trưng
Tiểu sử
Theo Đại Việt Sử ký Toàn thư, hai bà nguyên là họ Lạc, con gái của Lạc tướng huyện Mê Linh, Phong Châu[1]. Mẹ hai bà là bà Man Thiện, theo truyền thuyết và thần tích bà là người làng Nam Nguyễn (Ba Vì, Hà Tây), có tên là Trần Thị Đoan, chồng mất sớm. Bà có công dạy hai chị em Trưng Trắc, Trưng Nhị giỏi võ, có tinh thần yêu nước, có chí lớn.
Trưng Trắc là vợ của Thi Sách con trai Lạc tướng huyện Chu Diên[2].
Tuy nhiên, theo Phó giáo sư Nguyễn Khắc Thuần trong sách Danh tướng Việt Nam[3], thời đầu công nguyên, người Việt "chưa có họ". Tên Trần Thị Đoan của mẹ hai bà chỉ là tên thần phả đặt sau này, khoảng thế kỷ 17, 18. Cả tên Man Thiện, theo giáo sư Thuần, nghĩa là "người Man tốt", có thể do người Hán gọi. Tên của ông Thi Sách, theo một số tư liệu Trung Quốc được xác định: chồng bà Trưng Trắc tên là Thi. Còn tên của hai bà, có nguồn gốc từ nghề dệt lụa truyền thống của Việt Nam, tương tự như cách đặt tên theo các loài cá của các vua nhà Trần sau này vốn xuất thân từ nghề chài lưới. Xưa kia nuôi tằm, tổ kén tốt gọi là "kén chắc", tổ kén kém hơn gọi là "kén nhì"; trứng ngài tốt gọi là "trứng chắc", trứng ngài kém hơn gọi là "trứng nhì". Do đó, theo sách Danh tướng Việt Nam, tên hai bà vốn rất giản dị là Trứng Chắc và Trứng Nhì, phiên theo tiếng Hán gọi là Trưng Trắc và Trưng Nhị.
Khi hai bà Trưng khởi nghĩa chống quân Hán, bà Man Thiện luôn luôn có mặt cùng các con bàn việc cơ mật. Bà mất trong thời gian chống Mã Viện. Nhân dân địa phương lập miếu thờ bà, gọi là Miếu Mèn, nay ở làng Nam Nguyễn, huyện Ba Vì, tỉnh Hà Tây vẫn còn ngôi mộ cổ của bà. Nhân dân gọi đó là Mả Dạ (tiếng Việt cổ gọi các cụ bà là "dạ").
Sự nghiệp
Các Lạc tướng Mê Linh và Chu Diên có ý chống lại sự cai trị tàn bạo của Thái thú Tô Định. Định bèn bắt giết Thi Sách để trấn áp tinh thần người Việt.
Tháng 2, năm Canh Tý (40), vì Tô Định dùng pháp luật trói buộc, lại thù Tô Định giết chồng mình, Trưng Trắc cùng với em gái là Trưng Nhị nổi binh đánh hãm trị sở ở châu.[4] Tô Định chạy về nước. Các quận Nam Hải, Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố đều hưởng ứng. Hai bà lấy được 65 thành ở Lĩnh Nam. Trưng Trắc tự lập làm vua, xưng là Trưng Nữ Vương.
Ngày 30 tháng 2 năm Tân Sửu (41), nhà Hán thấy bà xưng vương dấy quân đánh lấy các thành ấp, các quận biên thùy, nên hạ lệnh cho các quận Trường Sa, Hợp Phố và Giao Châu sắp sẵn xe thuyền, sửa sang cầu đường, thông các núi khe, chứa thóc lương, cho Mã Viện làm Phục Ba tướng quân, Phù Lạc hầu Lưu Long làm phó sang xâm lược.
Tháng Giêng năm Nhâm Dần (42), Mã Viện tiến theo đường ven biển, san núi làm đường hơn nghìn dặm, đến Lãng Bạc (ở phía tây Tây Nhai của La Thành)[5] đánh nhau với vua. Quân Nam bấy giờ ô hợp, rất nhiều thủ lĩnh không phục hai vua là đàn bà, lớp tan rã, lớp tự ly khai. Hai bà thấy thế giặc mạnh lắm, không chống nổi, bèn lui quân về giữ Cấm Khê (sử chép là Kim Khê).
Năm Quý Mão (43), Hai Bà Trưng chống cự lại với quân nhà Hán, thế cô bị thua, đều tử trận[6]. Mã Viện đuổi theo đánh quân còn sót lại huyện Cư Phong thì tàn quân đầu hàng, Mã Viện bèn dựng cột đồng (tương truyền ở trên động Cổ Lâu châu Khâm)[7] làm giới hạn cuối cùng của nhà Hán, và khắc lên đó dòng chữ thề: "Cột đồng gãy thì Giao Chỉ diệt" (Đồng trụ chiết, Giao Chỉ diệt). Từ đây, nước Việt lại thuộc quyền kiểm soát của nhà Hán. Người dân đã dựng đền thờ Trưng Nữ Vương ở xã Hát Giang, huyện Phúc Lộc (nay ở Hát Môn, huyện Phúc Thọ, tỉnh Hà Tây), và ở đất cũ thành Phiên Ngung cũng có[8].
Đánh giá
Sử gia Lê Văn Hưu viết:
Trưng Trắc, Trưng Nhị là đàn bà, hô một tiếng mà các quận Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố, cùng 65 thành ở Lĩnh Ngoại đều hưởng ứng, việc dựng nước xưng vương dễ như trở bàn tay, có thể thấy hình thế đất Việt ta đủ dựng được nghiệp bá vương. Tiếc rằng nối sau họ Triệu cho đến trước họ Ngô, trong khoảng hơn nghìn năm, bọn đàn ông chỉ cúi đầu bó tay, làm tôi tớ cho người phương Bắc, há chẳng xấu hổ với hai chị em họ Trưng là đàn bà hay sao? Ôi! Có thể gọi là tự vứt bỏ mình vậy.
Sử gia Ngô Sĩ Liên viết:
Họ Trưng giận thái thú nhà Hán bạo ngược, vung tay hô một tiếng mà quốc thống nước ta cơ hồ được khôi phục, khí khái anh hùng há chỉ lúc sống dựng nước xưng vương, mà sau khi chết còn có thể chống ngăn tai họa. Phàm gặp những việc tai ương hạn lụt, đến cầu đảo không việc gì là không linh ứng. Cả bà Trưng em cũng thế. Vì là đàn bà mà có đức hạnh kẻ sĩ, cái khí hùng dũng trong khoảng trời đất không vì thân chết mà kém đi. Bọn đại trượng phu há chẳng nên nuôi lấy cái khí phách cương trực chính đại ấy ư?
Hoàng đế Tự Đức viết trong Khâm định Việt sử thông giám cương mục:
Hai Bà Trưng thuộc phái quần thoa, thế mà hăng hái quyết tâm khởi nghĩa, làm chấn động cả triều đình Hán. Dẫu rằng thế lực cô đơn, không gặp thời thế, nhưng cũng đủ làm phấn khởi lòng người, lưu danh sử sách. Kìa những bọn nam tử râu mày mà chịu khép nép làm tôi tớ người khác, chẳng những mặt dày thẹn chết lắm ru!
Di sản
* Hai Bà Trưng được coi là anh hùng dân tộc của Việt Nam, và được thờ cúng tại nhiều đền thờ, trong đó lớn nhất là Đền Hai Bà Trưng ở quận Hai Bà Trưng, Hà Nội và đền Hai Bà Trưng tại thôn Hạ Lôi, xã Mê Linh, huyện Mê Linh, Hà Nội - quê hương của hai bà. Ngoài ra, tại tỉnh Hồ Nam (Trung Quốc) hiện nay vẫn còn miếu thờ Trưng Vương (miếu này đã được kiểm chứng bởi hai nhà nho đi sứ đó là Nguyễn Thực và Ngô Thì Nhậm) do những cừ súy bị bắt về đất Hán sau khi khởi nghĩa của Hai Bà Trưng thất bại lập ra để tưởng nhớ về quê hương và cũng là thể hiện tinh thần bất khuất của người Việt thời Hai Bà Trưng.
* Ngày nay tại các tỉnh miền nam Trung Quốc vẫn có tục thờ vua Bà, một vị thần linh thiêng trong quan niệm của người dân địa phương. Vua bà có khả năng chính là Hai Bà Trưng, do thời gian quá lâu đã thất truyền nguồn gốc của những phong tục này.
* Các danh xưng của hai bà (Trưng Trắc, Trưng Nhị, Trưng Vương, Hai Bà Trưng) còn được đặt cho nhiều trường học, đường phố, quận... ở Việt Nam.
* Các câu chuyện về Hai Bà Trưng, Bà Triệu, và các nữ tướng khác được một số sử gia trích dẫn để làm bằng chứng cho luận điểm rằng xã hội Việt Nam trước khi bị Hán hóa là một xã hội mẫu hệ, trong đó phụ nữ có thể giữ vai trò lãnh đạo mà không gặp trở ngại.
Đại Nam quốc sử diễn ca có đoạn kể về cuộc khởi nghĩa của Hai bà Trưng đã trở thành quen thuộc đối với người Việt:
Bà Trưng quê ở Châu Phong
Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên
Chị em nặng một lời nguyền
Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân
Ngàn tây nổi áng phong trần
Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên
Hồng quần nhẹ bước chinh yên
Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thành
Kinh kỳ đóng cõi Mê Linh
Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta
Ba thu gánh vác sơn hà
Một là báo phục hai là Bá Vương
Uy danh động tới Bắc Phương
Hán sai Mã Viện lên đường tấn công
Hồ Tây đua sức vẫy vùng
Nữ nhi địch với anh hùng được sao!
Cẩm Khê đến lúc hiểm nghèo
Hai Bà thất thế cùng liều với sông!
Trước là nghĩa, sau là trung
Kể trong lịch sử anh hùng ai hơn.
Hàng năm, vào ngày 6 tháng 2 âm lịch, là ngày giỗ hay là lễ hội tưởng nhớ Hai bà (cũng là Ngày Phụ nữ Việt Nam tại miền Nam trước kia) được tổ chức tại miền Nam Việt Nam trước năm 1975 và hiện nay tại nhiều nơi trong nước Việt Nam cũng như cộng đồng người Việt tại nước ngoài.
nguon VI OLET