Kính thưa các Quí vị đại biểu!

      Kính thưa các Thầy cô giáo!

   Trong không khí hân hoan của lễ kỉ niệm : 30 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam, rất vinh dự cho em được thay mặt toàn thể các bạn học sinh bày tỏ tấm lòng biết ơn sâu sắc và những lời chúc tốt đẹp nhất đến Thầy Cô. Xin gửi đến các thầy các cô những tình cảm yêu thương chân thành nhất, những đoá hoa điểm 10 tươi thắm nhất và kính chúc các thầy cô mạnh khoẻ, vui vẻ, hạnh phúc để dìu dắt thế hệ trẻ chúng em vững bước vào đời .

       Kính thưa các Quí vị đại biểu!

      Kính thưa các Thầy cô giáo!

   Dân gian thường nói : “Công cha- nghĩa mẹ-ơn thầy”. Quả đúng thế. Thủa bé thơ em lớn lên từ dòng sữa ngọt ngào của mẹ, từ sự ôm ấp, vỗ về che chở của mẹ cha. Rồi theo tháng năm em lớn lên từng ngày. Cô giáo mầm non - người mẹ thứ hai trong đời đã bế em vào lòng, chăm chút, yêu thương, lo cho em từng miếng ăn , giấc ngủ, dạy cho em từng điệu múa , lời ca, cả kĩ năng tư duy xếp hình, ô chữ...Thế giới trong em lấp lánh những sắc màu cổ tích, những ông Bụt, ông Tiên hiền từ, nhân hậu...Chao ôi! Sao ngày ấy dễ thương và đáng yêu đến thế ! Quên làm sao được cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến, rạo rực trong lòng khi mẹ dắt tay em đến trước cổng trường. Một chút ngỡ ngàng, lạ lẫm, lo âu khi trường mới, bạn mới. Một chút nôn nao , hồi hộp, pha lẫn sự chơi vơi, hốt hoảng khi rời xa tay mẹ. Nhưng chỉ một chút thôi, một chút sợ hãi sẽ qua mau khi khi vòng tay âu yếm của cô đã đón em vào lòng. Sự vỗ về, an ủi của cô đã làm em ấm lòng trở lại, tự tin hẳn lên và vô tư tự hỏi với mình : Đâu rồi thói rụt rè, e sợ ? đâu rồi cái khép nép, nhát gan ban nãy mà thay vào đó là nụ cười bẽn lẽn của trẻ thơ muốn ùa ngay vào với bạn...

   Ngày đầu tiên đến trường như thế đó. Ngày đầu tiên khắc sâu trong kí ức của em hình ảnh cô giáo tiểu học nhẹ nhàng, dịu dàng hệt như người mẹ nhân từ, hiền hậu mà ngày ấy trái tim non nớt của em cứ ngỡ : “Cô giáo là cô tiên”.Cô tiên đang chắp cánh cho tuổi thơ chúng em bay cao và bay xa mãi mãi như lời động viên của mẹ   “ Đi đi con, bước qua cổng trường một thế giới kì diệu đang mở ra,đang chờ con phía trước...”

   Ngày ấy, em lơ mơ chưa hiểu rõ thế giới kì diệu ấy là gì, chỉ biết rằng các cô đã tận tâm chỉ dạy cho em những phép tính, con chữ, rèn cho em từng nét bút, lời văn, sửa cho em từng dáng ngồi, tư thế chuẩn...Cô yêu em như con, bảo ban em nhẹ nhàng, dịu dàng làm cho em rất yêu qúy cô. Lúc nào cũng quấn quýt bên cô cùng ăn, cùng ngủ rồi cùng đùa chơi với các bạn ở trường.

  Giờ em đã là một học sinh lớp 9, sắp phải xa mái trường Thành Cổ dấu yêu, đã bước sang tuổi 15 hồn nhiên, mơ mộng. em đã hiểu nhiều hơn những điều mẹ nói. Phía sau cổng trường là thầy cô, bè bạn...Nơi đó có bao điều kì diệu mà chúng em cần khám phá , học hỏi và vươn lên. Nơi đó có bao điều mới lạ mà cô giáo sẽ mở ra cho em những hiểu biết về môi trường, xã hội...Sao lại có đất trời? có mây,có gió? Sao lại có mùa xuân cho bướm lượn hương bay? Sao lại có chiến tranh? Sao phải có hòa bình...và sao đáng yêu đến thế những trang văn ấm áp tình người, tình thầy cô, bè bạn...Rất nhiều, rất nhiều những tri thức mà thầy cô cung cấp cho chúng em, dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải, biết yêu và biết ghét...Em lớn hơn về tâm hồn, trí tuệ từ sự ân cần của mẹ và cô cùng sự chỉ bảo tận tình của bố, của thầy ... để rồi khi chia tay thầy cô, bè bạn, Thành Cổ thân thương mãi mãi là niềm tự hào, là niềm thương, nỗi nhớ trong chúng em.

   Rồi sau này tiếp tục học lên, chúng em lại được tiếp nhận bao tình cảm yêu thương từ những thầy cô mới...

   Thầy cô ơi! Nói sao hết tình cảm biết ơn, sự tri ân sâu nặng của chúng em đối với thầy cô giáo. Từ ngàn xưa ông cha ta đã từng nhắc nhở :

“Muốn sang thì bắc cầu Kiều

Muốn con hay chữ thì yêu kính thầy”

      Hay “Không thầy đố mày làm nên”. Bởi thế vai trò, vị trí của người thầy luôn được tôn vinh và truyền thống “Tôn sư trọng đạo” luôn được giữ gìn qua nhiều thế hệ.

      Chúng em biết rằng thầy cô không chỉ là người truyền thụ kiến thức làm hành trang cho chúng em vững bước vào tương lai mà hơn ai hết thầy cô đã dạy cho chúng em nhân cách sống cao đẹp, rèn các em những kỹ năng sống cần thiết, giúp chúng em biết yêu thương, biết sẻ chia, đùm bọc, biết vươn lên những khó khăn thử thách, những cạm bẫy đời thường để rèn đức luyện tài. Và chúng em hiểu rằng tóc thầy cô dần bạc đi sau những ngày lên lớp vì chúng em - những học trò hồn nhiên, tinh nghịch đã gây ra bao phiền muộn, lo lắng cho thầy cô. “Nghề dạy học là nghề cao qúy trong những nghề cao qúy”, được mọi người tôn vinh nhưng cũng nhiều lo lắng bởi trách nhiệm lớn lao là “đào tạo con người”. Thế nên thầy cô cũng như bao người khác, cũng trải qua những thăng trầm của cuộc sống, những buồn vui nghề nghiệp : thoải mái, dễ chịu, vui vẻ khi học sinh lớp mình ngoan ngoãn, xếp thứ nhất, thứ hai...nhưng cũng bực mình, cáu giận, lo âu, khi học sinh nghịch ngợm, vi phạm nề nếp, nội quy...Bao trăn trở, nghĩ suy làm thế nào cho tốt để lớp mình vươn lên?Vui mừng vì các em, vất vả vì các em mới đào sâu suy nghĩ sau từng trang giáo án...Khóe mắt thầy cô rưng rưng khi các em tiến bộ, trưởng thành. Các em cố gắng hơn, chăm học hơn...đó là niềm vui, là thành qủa mà các thầy cô nhận lại sau bao tháng ngày tâm huyết với nghề.

      Thầy cô kính yêu ơi! Dẫu “nghịch ngợm, quỷ sứ”là thế nhưng thầy cô đừng phiền muộn nhiều nữa nhé. Chúng em đã “lớn” hơn rồi, “khôn”ra rồi nhờ có sự tận tình chỉ dạy,bảo ban của các thầy, các cô. Dẫu ngày nay khi các giá trị truyền thống có phần mai một thì chữ “Thầy” vẫ được giữ vẹn nguyên sự thành kính thiêng liêng. Nhất là trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển mạnh mẽ, chúng em càng hiểu sâu sắc hơn câu nói: “Tri thức là sức mạnh”. Cám ơn thầy cô đã trao cho chúng em chiếc chìa khóa vạn năng tri thức để mở cánh cửa tương lai của đất nước. Khi cuộc sống còn qúa nhiều sự đua chen hỗn tạp, khi con người mãi giành giật, bon chen, tình người giảm sút thì chúng em càng thấm thía chữ “NGHĨA” chữ “NHÂN”. Cám ơn thầy cô đã giúp  chúng em rèn luyện nhân cách để xứng đáng con Lạc cháu Hồng.

     Hôm nay trong không khí vui tươi, rộn ràng , phấn khởi của Ngày Nhà Giáo Việt Nam. nhân dịp Phường 3 tổ chức tọa đàm cho tất cả thầy cô trên địa bàn phường, thay mặt cho toàn thể học sinh, một lần nữa em xin nói lời tri ân tới tất cả thầy cô-“những kỹ sư tâm hồn”đang miệt mài từng giờ bên trang giáo án, cùng chúng em bước trên mỗi bước hành trình. Xin cám ơn thầy cô-“những người đưa đò” thầm lặng mà cao cả đã, đang và sẽ đưa các em đến bến bờ tri thức, bay cao và bay xa hơn nữa.

    Thầy cô kính yêu ơi!Hãy tin ở chúng em nhé- những “mầm xanh tương lai”mà thầy cô “gieo trồng, vun xới” sẽ lên nhanh, sẽ cố gắng thật nhiều, vừa quyết tâm học giỏi, vừa rèn luyện nhân cách đạo đức làm người để trở thành người công dân có ích, đủ cả LỄVĂN.

     Thầy cô thường dạy chúng em sống ở đời cần có :NHÂN, NGHĨA, LỄ, TRÍ,TÍN, phải biết “ân trả nghĩa đền , biết ghi lòng tạc dạ những ai đã giúp đỡ mình, Vậy nên đối với chúng em công lao dạy dỗ của thầy cô là ân nghĩa trọn đời:

Tuổi thơ em gọi thầy cô

Trọn đời em vẫn thưa cô, kính thầy

      Xin kính chúc quý vị đại biểu mạnh khoẻ, kính chúc thầy cô luôn yêu nghề mến trẻ, mãi mãi là tấm gương sáng ngời vừa “hồng” vừa “chuyên”để chúng em noi theo và vững bước trên đường đời.

                                                Em xin chân thành cám ơn./.

 

 

LƯU TRẦN BẢO TRÂN

Lớp 9A(2012-2013) Trường THCS THÀNH CỔ TX QUẢNG TRỊ

(Bài phát biểu nhân ngày 20/11/2012

do UBND Phường 3, Tx Quảng Trị, Tỉnh Quảng Trị tổ chức )

 

nguon VI OLET