Tiểu phẩm BÀI HỌC NHỚ ĐỜI

Trung: Hòa ơi!

Hòa: Ai gọi đó.

Trung: Vào đây coi này.

Hòa: chi đó, ong ạ? câụ lại đi đốt ong về à?

Trung: Mình mới đi một hồi mà được nhiều lắm, vào đây nướng lại rồi hai đứa mình ăn cho chán.

Hòa: Không, không đâu, mình không ăn, mẹ mình biết lại cho chết đấy.

Trung này cậu không học bài lại đi đốt ong à? Nếu cháy rừng thì làm thế nào?

Trung: Sợ gì, đốt ông mà còn để cháy rừng à? Nếu rừng cháy thì củng chẳng ai biết đâu.

Hòa: Trung nói vậy là sai rồi, lời Bác dạy “ Trồng cây gây rừng là nhiệm vụ của toàn dân” biết bao nhiêu mồ hôi, nước mắt mới có được những rừng thông nghi ngút, bảo vệ rừng là là bảo vệ sự sống của mọi người, có rừng, mới bảo tồn được các loài thú, loài chim, có rừng che chắn núi sẽ không bị lỡ, rừng đống vai trò hết sức quan trọng, trong chốc lát thiếu ý thức một chút biến nó thành tro bụi, cậu làm như vậy mà đúng à?

Trung: Rừng quan trọng như vậy sao? có những người chặt phá rừng ai bắt nào?

Hòa: Thì cũng như mày đấy.

 (Hát dân ca nghệ tĩnh)

                     Mình từ nãy đến giờ

                     Hết lời nọ lời kia

Mà cậu không chịu hiểu

Cứ một mình không chịu hiểu

Nếu mai đây xẩy chuyện

Làm khổ đến mẹ cha

Ngồi chỉ biết khóc la

Ai thấy chẳng xót xa

cho những người như cậu

Với những người như cậu.

(Nói) Mà cậu không nghe mình thì thôi.

Mình phải về học bài, khỏi đến lớp không thuộc bài lại được điểm thấp (Hòa đi vào sân khấu)

Mến (Mẹ Trung): Thằng Trung làm gì mà sách vơ cút lung tung thế này, đi đâu rồi biết……, Trung ơi.

Trung: Dạ con đây ạ.

Mến (Mẹ Trung): làm gì mà lúi húi trong bếp thế, bài thì không học mà cứ lo nấu nướng.

Trung: Không ạ, con có nấu nướng gì đâu.

Mến (Mẹ Trung): Cái gì rứa, à lại đi đốt ong rồi, hôm qua mẹ mới dặn mà hôm nay lại trốn đi rồi, lại đây…..

Con này, đến trường có thầy cô, về nhà có bố mẹ mà con còn làm như vậy, con có biết không, con đốt ong nếu cháy rừng thì làm sao? Bố mẹ biết lấy tiền đâu mà đền cho hết, hơn nữa lâu nay toàn dân đang phát động phong trào bảo vệ môi trường, trong đó bảo vệ rừng không kém phần quan trọng, vì thế từ nay con không được làm vậy nữa nghe chưa con.

Thôi, con vào ăn cơm rồi học bài đi không bố về bố lại cho ăn đòn đấy.

Trung: vâng ạ.

Trung: Thôi đi đốt thêm ít ong về ăn cơm luôn. (Châm lửa đốt)

(Trung chạy hớt ha hớt hải đi gặp Hòa)

Trung: Hòa ơi, cứu mình với.

Hòa: Cái gì mà cậu hớt hải thế.

Trung: Nguy rồi, nguy rồi, mày có cách nào giúp tao đập đám cháy này không?

Hòa: Cháy ở đâu, mày làm thế nào mà khi cháy lại không kịp dập ngay lại cỏn chạy về kêu tớ làm gì.

Trung: Đã nói lúc đầu mình lấy được mấy ổ ngon lành rồi, đến ổ này mới châm xong chưa kịp trở tay nó đã bay ra cắn tới tấp, đau quá mình chạy một mạch về đây, giờ làm thế nào? Cậu bảo mình phải làm thế nào lửa cháy nhanh lắm, cả mình và cậu liệu có dập được không?

Hòa: Ồ cái đó thì mình chịu rồi.

(Hát dân ca nghệ tĩnh)                 

                             Mình đã bảo cậu rồi

Sao không chịu nghe lời

Đến giờ đây mới hối hận

Đến giờ này mới hối hận

Mình nói thì cậu dận

Cho việc làm chẳng sai

Cậu chẳng chịu nghe ai

Nói thì để ngoài tai

Cho ta đây đúng cả

Cho mình là đúng cả

Giờ cậu gây tai họa

Chịu hậu quả không lường

Nay thì đã hết đường

Chỉ biết ra thú tội 

Đi nhanh về mà thú tội.

Bác đưa tin đến: - Mẹ Trung ơi có ở nhà không?

Mến (Mẹ Trung): Ai gọi đó ?

Bác đưa tin: Mẹ Trung này hình như hôm qua Trung đốt ong làm cháy đồi thông, may có người phát hiện dập được lửa, công an gọi đúng 2 giờ chiều hôm nay đến trụ sợ làm việc, chị nhớ bảo cháu đến đúng giờ nhé!

Mến (Mẹ Trung): (Hát dân ca nghệ tĩnh) 

Đã mấy hôm nay mẹ luôn mồm dạy bảo

Con không nghe mà cứ theo bạn theo bè

Làm những việc không nên để cho đau lòng cha mẹ

Cặm cụi quanh năm đồng tiền không đáng kể

Con làm cho việc đổ bể khốn cùng

Giờ mẹ biết tính sao giữ đoạn trường bi đát

Con ơi con giờ đây con đã hiểu

Ngày ngày qua con chẳng chịu học hành

Chỉ biết ăn chơi làm những điều dại dột

Trung:  Mẹ ơi cho con xin mẹ xin cha

 Giờ đây con đã hiểu ra lỗi lầm

 Từ nay con sẽ học chăm

 Để cho cha mẹ yên tâm mọi bề

  Mến (Mẹ Trung): Có chắc không đẫ đến nước này rồi con không còn gì để nói nữa, đến giờ rồi, nhanh lên, đến ủy ban xã con hãy thành thật xin lỗi và hưa trước chính quyền nghe chưa?

Trung: Dạ con hiểu rồi, nhưng giờ đến đó con sợ lắm mẹ ạ! Con nhờ mẹ đưa con đến đó được không?

Mến (Mẹ Trung): rứa thì làm mà đi chỉ một lần này thôi nha.

(Mẹ đưa Trung đến gặp côn an xã)

Trung: Cháu chào chú Khánh.

Khánh: (Công an xã) Cháu đến rồi đấy à.

Mến (Mẹ Trung): Chị chào chú.

Khánh: Mời hai mẹ con ngồi xuống.

Khánh: Trung này hiện nay cả nước nối chung và xã Đức Hương ta nói riêng đang ra sức phát động phong trào bảo vệ môi trường sạch đẹp, bảo vệ rừng. Họ đang cùng nhau góp sức mỗi người một ít thành sức mạnh toàn dân, lẽ ra các cháu là học sinh có trách nhiệm và nhiệm vụ phải tuyên truyền đến từng cá nhân, đến từng gia đình và toàn xã hội. Tất cả đều phải có một ý thức chung bảo vệ lấy lá phổi xanh

của chúng ta. Cháu đốt ong làm cháy rừng là một việc làm hết sức sai lầm. cháu có biết rừng quan trọng như thế nào không? Khi chiến tranh rừng che cho bộ đội rừng vây lại quân thù, giờ hòa bình rồi rừng giữ vai trò điều hòa khí hậu bảo vệ sự sống, rừng ngăn nước lũ. Rừng giúp con người hạn chế những thiên tai, rừng là khu bảo tồn thiên nhiên vô giá cho hàng ngàn loài thú, loài chim, rừng cung cấp cho chúng ta biết bao gỗ quý, quan trọng hơn là rừng không khí mới được trong lành, giúp con người có một sức khỏe tốt hơn. Nếu không bảo vệ lấy nó đốt phá khai thác bừa bãi,  hủy hoại rừng một cách vô lý sẽ làm ảnh hưởng lớn cho toàn nhân loại.

Trung: (Hát dân ca nghệ tĩnh)

              Chú ơi con đã rõ

   Con vấp phải sai lầm

   Nay được chú phân trần

   Con xin ghi tạc dạ

   Xin ghi lòng tạc dạ

   Con xin thôn xin xã

   Xin tất cả mọi người

   Từ nay con nghe lời

   Không khi nào sai phạm

   Không lần nào sai phạm.

Khánh: Tốt rồi, tốt rồi.. Chị này tuy cháu Trung vừa rồi có làm những việc sai phạm nhưng cháu đã biết sai mà sửa,về nhà chị thường xuyên nhác nhở cháu nhé.

Mến (Mẹ Trung): Chị cảm ơn chú về nhà chị sẽ khuyên bảo cháu thêm.

Mến (Mẹ Trung): Này hòa vào đây cô bảo: Các con từ nay phải phải quyết tâm sửa sai trong mọi việc đặc biệt là tuyên truyên các bạn thực hiện tốt bảo vệ môi trường, bảo vệ rừng nhé.

Trung, Hòa: dạ, Chúng con sẽ quyết tâm: (Tất cả cùng hát dân ca nghệ tĩnh)

   Đây tuổi trẻ tiểu học Đức hương

   Đây tuổi trẻ Tiểu học Đức hương

   Hãy cùng nhau phủ xanh đồi trọc

   Hãy cùng nhau thu gom rác thải

   Vì tương lai cuộc sông của con người

   Hãy bảo vệ hàng cây xanh tươi

   Hãy bảo vệ hàng cây xanh tươi

   Hãy giữ cho môi trường trong sạch đẹp

   Bạn cùng tôi ơi mọi người hành động

   Hãy quyết tâm bảo vệ môi trường.

 

 

 

 

 

nguon VI OLET