KHOA 6A LỊCH SỬ NGÀY 20/11

  Tháng 7 năm 1946, một tổ chức quốc tế các nhà giáo tiến bộ được thành lập ở Paris đã lấy tên là Liên hiệp quốc tế các công đoàn giáo dục (tiếng Pháp: Fédération Internationale Syndicale des Enseignants – FISE).

   Nǎm 1949, tại một hội nghị ở Warszawa (thủ đô của Ba Lan), Liên hiệp quốc tế các công đoàn giáo dục đã ra bản “Hiến chương các nhà giáo” gồm 15 chương với nội dung chủ yếu là đấu tranh chống nền giáo dục tư sản, phong kiến, xây dựng nền giáo dục trong đó bảo vệ những quyền lợi của nghề dạy học và nhà giáo, đề cao trách nhiệm và vị trí của nghề dạy học và nhà giáo.

   Công đoàn giáo dục Việt Nam, là thành viên của FISE từ năm 1953, đã quyết định, trong cuộc họp của FISE từ 26 đến 30 tháng 8 năm 1957 tại Warszawa, lấy ngày 20 tháng 11 năm 1958 là ngày “Quốc tế hiến chương các nhà giáo”. Ngày này lần đầu tiên được tổ chức trên toàn miền Bắc Việt Nam năm 1958. Những nǎm sau đó, ngày lễ này được tổ chức ở các vùng ở miền Nam Việt Nam. Hàng nǎm vào dịp kỷ niệm 20 tháng 11 cơ quan tiểu ban giáo dục thường xuất bản, phát hành một số tập san đặc biệt để cổ vũ tinh thần đấu tranh của giáo giới trong vùng tạm chiếm, động viên tinh thần giáo viên kháng chiến.

   Khi Việt Nam thống nhất, ngày này đã trở thành ngày truyền thống của ngành giáo dục Việt Nam. Vào ngày 28 tháng 9 năm 1982, Hội đồng Bộ trưởng (nay là Chính phủ) đã ban hành quyết định số 167-HĐBT thiết lập ngày 20 tháng 11.

NHẠC:                      Bông Hồng Tặng Cô

Sáng tác: Trần Quang Huy

Em trồng giàn bông truớc cửa nhà em
Em dành một cây cho cô giáo hiền
Giàn bông lên, đua chen sắc huơng.
Nhưng ngạt ngào thơm là cây bông hồng.

Cây bông hồng, em trồng tặng cô
Cánh hoa hồng tươi như khoe ngày hội
Mát dịu mùi huơng, như tình thuơng mến
Cô dành cho chúng em.
Cây bông hồng, tấm lòng em đó.
Dâng lên tặng cô, đôi tay mẹ hiền
Đôi tay ân cần dịu êm.

Cây bông hồng, em trồng tặng cô
Cánh hoa hồng tươi như khoe ngày hội
Mát dịu mùi huơng, như tình thuơng mến
Cô dành cho chúng em.
Cây bông hồng, tấm lòng em đó.
Dâng lên tặng cô, đôi tay mẹ hiền
Đôi tay ân cần dịu êm.

nguon VI OLET