NGÀY BẢO VỆ NGƯỜI KHUYẾT TẬT THẾ GIỚI

Năm 1993, Đại hội đồng Liên hiệp quốc đã quyết định lấy ngày 03/12 hàng năm là Ngày Quốc tế người khuyết tật. Ngày 13/12/2006, tại kỳ họp thứ 61, Công ước về quyền của người khuyết tật đã được Đại hội đồng LHQ thông qua. Việt Nam đã ký văn bản cam kết tham gia Công ước vào ngày 22/10/2007. Ngày 03/5/2008, Công ước về quyền của người khuyết tật đã chính thức có hiệu lực trên toàn thế giới. Đến nay, đã có 146 quốc gia ký kết tham gia Công ước và 41 quốc gia phê chuẩn Công ước. ( Theo tamtincenter.com)

Các bạn có để ý là các công trình công cộng ở Việt Nam như : nhà bảo tàng, nhà triển lãm, nhà hát, thư viện, công viên, trường đại học, WC nơi công cộng, Sân bay,... đa số đều không có lối đi dành riêng cho thương binh, người tàn tật hoặc người khuyết tật và dị hình không? Ít có nhà thi đấu, sân chơi, khu luyện tập và những nơi giải trí dành cho người khuyết tật !? Vậy là sao? Điều đó có nghĩa là người khuyết tật họ không có nhu cầu học tập, trao dồi kiến thức và giải trí sao !? Không phải, người khuyết tật hoàn toàn có những nhu cầu cơn bản đó, nhưng vì do nhiều lý do trong đó có : ý thức công cộng chưa cao, cơ sỡ vật chất hạ tầng không cho phép và phúc lợi xã hội không có hay ngân sách không có mà người tàn tật vốn đã thiệt thòi nay lại còn bị thiệt thòi hơn.

- Hy vọng cộng đồng XH Việt Nam hãy xây dựng ý thức quan tâm hơn đối với những số phận kém may mắn trong xã hội, hãy chung tay chia sẽ bớt những nỗi đâu, những mất mát mà họ phải âm thầm gánh/ chịu đựng . Một cử chỉ nhỏ quan tâm chia sẽ, chính là nguồn động lực rất lớn cho họ trong cuộc sống.

Ở Việt Nam, một cộng đồng người khuyết tật không ngừng vươn lên bằng nghị lực sống của mình, họ lao động nuôi sống bản thân và cả cống hiến cho xã hội nữa. Họ là những con người tàn nhưng không phế.

Ngày 3/12 hàng năm, ngày vinh danh và hướng về những người khuyết tật Việt Nam nói riêng và người khuyết tật thế giới nói chung.

"Các bạn có để ý là các công trình công cộng ở Việt Nam như : nhà bảo tàng, nhà triển lãm, nhà hát, thư viện, công viên, trường đại học, WC nơi công cộng, Sân bay,... đa số đều không có lối đi dành riêng cho thương binh, người tàn tật hoặc người khuyết tật và dị hình không? Ít có nhà thi đấu, sân chơi, khu luyện tập và những nơi giải trí dành cho người khuyết tật !? Vậy là sao? Điều đó có nghĩa là người khuyết tật họ không có nhu cầu học tập, trao dồi kiến thức và giải trí sao !? Không phải, người khuyết tật hoàn toàn có những nhu cầu cơn bản đó, nhưng vì do nhiều lý do trong đó có : ý thức công cộng chưa cao, cơ sỡ vật chất hạ tầng không cho phép và phúc lợi xã hội không có hay ngân sách không có mà người tàn tật vốn đã thiệt thòi nay lại còn bị thiệt thòi hơn.

- Hy vọng cộng đồng XH Việt Nam hãy xây dựng ý thức quan tâm hơn đối với những số phận kém may mắn trong xã hội, hãy chung tay chia sẽ bớt những nỗi đâu, những mất mát mà họ phải âm thầm gánh/ chịu đựng . Một cử chỉ nhỏ quan tâm chia sẽ, chính là nguồn động lực rất lớn cho họ trong cuộc sống.

Ở Việt Nam, một cộng đồng người khuyết tật không ngừng vươn lên bằng nghị lực sống của mình, họ lao động nuôi sống bản thân và cả cống hiến cho xã hội nữa. Họ là những con người tàn nhưng không phế.

Ngày 3/12 hàng năm, ngày vinh danh và hướng về những người khuyết tật Việt Nam nói riêng và người khuyết tật thế giới nói chung."

 

nguon VI OLET