NHỚ

    Tặng người hồn nhiên

 

Bao ngày rồi lòng mình thao thức nhớ

Những dòng tin đôi lúc đã thành quen:

Mang nụ cười, dáng ngọc, tóc nàng thơ,

Làm ta ngỡ như buổi đầu hò hẹn…

  *****

Nhiều khi hỏi: Vì sao ta lại nhớ?

Quan hệ chi? đâu có lý do gì?

Thật vô lý - sao lòng mình vẫn nhớ?

Nhớ mà chi ôi nhớ để mà chi?

  *****

Chiều nay nhớ âm thanh quen thuộc ấy

Tiếng “tin – tin”…sao rối cả lòng ta:

Một chút buồn, một chút giận, xót xa,

Mong là em hay mong là không phải…

  *****

Ôi hôm nay sao hồn mình khờ dại

Nhớ làm sao, nhớ da diết một người

Nhớ mong gì trái tim dại ta ơi?

Người hờ hững sao lòng mình mãi nhớ…

 

 

      T.T.T.

nguon VI OLET