Tập thơ của Hồ Xuân Hương

by  Hồ Xuân Hương

 9 Khen thay con Tạo khéo trêu ngươi. Bày đặt ra nên cảnh chợ Trời! Buổi sớm gió đưa, trưa nắng đứng, Ban chiều mây họp, tối trăng chơi. Bầy hàng hoa quả tư mùa sẵn, Mở phố giang sơn bốn mặt ngồi. Bán lợi, buôn danh nào nhương kẻ, Chẳng nên mặc cả một đôi lời.

  ooo

Đánh Đu

by  Hồ Xuân Hương

 9 Tám cột khen ai khéo khéo trồng, Người thì lên đánh, kẻ ngồi trông. Trai đu gối hạc khom khom cật, Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng. Bốn mảnh quần hồng bay phất phới. Hai hàng chân ngọc duỗi song song. Chơi xuân ai biết xuân chăng tái! Cột nhổ đi rồi, lõ bỏ không.

  ooo


Bánh Trôi Nước

by  Hồ Xuân Hương

 9 Thân em vừa trắng, lại vừa tròn, Bảy nổi ba chìm với nước non. Lớn nhỏ mặc dù tay kẻ nặn, Mà em vẫn giữ tấm lòng son.

  ooo


Đền Thái Thú

by  Hồ Xuân Hương

 9 Ghé mắt trông ngang thấy bảng treo, Kìa đền Thái Thú đứng cheo leo. Ví đây đổi phận làm trai được, Sự nghiệp anh hùng há bấy nhiêu.

  ooo


Đền Trấn quốc

by  Hồ Xuân Hương

 9 Ngoài cửa hành cung cỏ dãi dầu, Chạnh niềm cố quốc nghĩ mà đau! Một tòa sen lạt hơi hương ngự, Năm thức mây phong điểm áo chầu. Sóng lớp phế hưng coi vẫn rộn. Chuông hồi kim cổ lắng càng mau. Người xưa, cảnh cũ đâu đâu tá? Khéo ngẩn ngơ thay lũ trọc đầu.

  ooo


Đồng tiền hoẻn

by  Hồ Xuân Hương

 9 Cũng lò cũng bể, cũng cùng than, Mở mặt vuông tròn với thế gian. Kém cạnh cho nên mang tiếng hoẻn, Đủ đồng ắt cũng đóng nên quan.

  ooo


Động Hương Tích

by  Hồ Xuân Hương

 9 Bày đặt đá ai khéo khéo phòm, Nứt ra một lõ hỏm hòm hom, Người quen cõi Phật chen chân xọc, Kẻ lạ bầu tiên mỏi mắt dòm Giọt nước hươu tình rơi thánh thót, Con thuyền vô trạo cúi lom khọm Lam tuyền quyết cả phồn hoa lại, Rõ khéo trời già để dở dom

  ooo






Đánh Cờ

by  Hồ Xuân Hương

 9 Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc, Đốt đèn lên đánh cuộc cờ người. Hẹn rằng đấu trí mà chơi, Cấm ngoại thuỷ không ai được biết. Nào tướng sĩ dàn ra cho hết, Để đôi ta quyết liệt một phen. Quân thiếp trắng, quân chàng đen, Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa. Thọat mới vào chàng liền nhảy ngựa, Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên. Hai xe hà, chàng gác hai bên, Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ. Chàng lừa thiếp đương khi bất ý, Đem tốt đầu dú dí vô cung, Thiếp đang mắc nước xe lồng, Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu. Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu Thua thì thua quyết níu lấy con. Khi vui nước nước non non, Khi buồn lại giở bàn son quân ngà

  ooo


Đèo Ba Dội

by  Hồ Xuân Hương

 9 Một đèo, một đèo, lại một đèo, Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo. Cửa con đỏ loét tùm hum nóc, Hòn đá xanh rì lún phún rêu. Lắt lẻo cành thông cơn gió thốc, Đầm đìa lá liễu giọt sương gieo. Hiền nhân quân tử ai là chẳng Mỏi gối chồn chân vẫn muốn trèo. (1) Đèo Ba Dội hay Ba đèo tên chữ là đèo Tam Điệp, thuộc huyện Tống Sơn, tỉnh Thanh Hoá.

  ooo


ốc nhồi

by  Hồ Xuân Hương

 9 Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi, Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi. Quân tử có thương thì bóc yếm, Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.

  ooo


Bà lang khóc chồng

by  Hồ Xuân Hương

 9 Văng vẳng tai nghe tiếng khóc gì ? Thương chồng nên khóc tỉ tì ti. Ngọt bùi, thiếp nhớ mùi cam thảo, Cay đắng, chàng ơi, vị quế chi. Thạch nhũ, trần bì, sao để lại, Quy thân, liên nhục, tẩm mang đi. Dao cầu, thiếp biết trao ai nhỉ ?
nguon VI OLET