KỂ CHUYỆN

TRƯỜNG TIỂU HỌC NGUYỄN THÁI BÌNH

LỚP 4
Kể chuyện
Kể chuyện đã được chứng kiến
hoặc tham gia.

Đề bài : Kể chuyện về một người có khả năng hoặc sức khỏe đặc biệt mà em biết.
- Làm được những việc mà người có sức khỏe bình thường không làm được (diễn viên xiếc nâng được hai, ba người trên tay; người gánh lúa gánh được 100 Kg ; lực sĩ dùng tay kéo được cả chiếc ô tô, )
- Chơi thể thao (bóng đá, cờ vua, võ thuật, …) giỏi.
- Hát, múa, chơi đàn, vẽ tranh giỏi.
- Học toán, làm thơ, kể chuyện giỏi.
1. Thế nào là có khả năng hoặc sức khỏe đặc biệt ?
Gợi ý:
Đề bài : Kể chuyện về một người có khả năng hoặc sức khỏe đặc biệt mà em biết.
Gợi ý:
2. Tìm những người có khả năng hoặc có sức khỏe đặc biệt ở đâu?
- Tìm trong các bạn em. Có thể có những bạn học giỏi, múa hát hay hoặc chơi thể thao giỏi.
- Tìm trong làng xóm, phố phường của em. Có thể có những cô chú khéo tay, nhiều sáng kiến, có sức khỏe đặc biệt, chơi đàn, chơi bóng giỏi hoặc thành đạt trong lao động, học tập.
- Nhớ lại những người có khả năng hoặc có sức khỏe đặc biệt mà em đã gặp khi xem thi đấu thể thao, biểu diễn xiếc hay văn nghệ,…
Gợi ý:
3. Kể như thế nào ?
- Em có thể kể một câu chuyện cụ thể ( diễn ra trong thời gian nhất định, ở địa điểm nhất định ) về người có khả năng hoặc có sức khỏe đặc biệt mà em biết. Muốn vậy, cần cho biết :
+ Câu chuyện bắt đầu như thế nào ?
+ Kết thúc câu chuyện.
+ Diễn biến chính của câu chuyện.
- Em cũng có thể kể những điều em biết, em chứng kiến về người có khả năng hoặc có sức khỏe đặc biệt , không cần kể thành câu chuyệncó khởi đầu, diễn biến và kết thúc. Muốn vậy, em cần :
+ Cho biết người đó có khả năng gì đặc biệt.
+ Chọn nêu một số ví dụ về khả năng đặc biệt nói trên.
Đề bài: Kể chuyện về một người có khả năng hoặc sức khỏe đặc biệt mà em biết.
* Hãy phát biểu về nhân vật em định kể: người ấy là ai ? Ở đâu ? Có tài gì ?
* Nêu ý nghĩa câu chuyện em vừa kể.
Ví dụ:
Anh Danh, kĩ sư trong khu phố em là một tấm gương chiến thắng bệnh tật đáng khâm phục.
Anh Danh bị sốt tê liệt từ bé, hai chân không phát triển được bình thường. May mắn là đôi chân bệnh tật ấy tuy nhỏ một chân thấp một chân cao nhưng vẫn co duỗi và đi lại được. Anh Danh ít khi ra ngoài, anh học tập chăm chỉ và rất giỏi. Những năm Trung học anh đều đạt học sinh giỏi. Rồi anh thi đỗ vào trường Đại học Bách khoa thành phố Hồ Chí Minh, khoa Công nghệ Thông tin. Việc học của anh đôi khi bị gián đoạn vì sức khỏe của anh yếu, thường hay trở bệnh liệt giường. Khi đỡ bệnh, anh đi khập khiễng đến giảng đường trường Đại học. Thường xuyên đau ốm nhưng anh luôn luôn vui vẻ lạc quan. Để rèn luyện thể lực, anh tập chạy tại chỗ, rồi bệnh cũng lui dần. Chân anh không thể trở lại như người bình thường được nhưng anh khỏe khoắn hơn, không ốm đau thường xuyên như trước. Anh nhận bằng tốt nghiệp kĩ sư loại giỏi và được một công ty phần mềm danh tiếng tuyển dụng. Hiện nay anh đã lập gia đình và có một cậu con trai kháu khỉnh.
Có những người kém may mắn, bị bệnh tật nhưng họ vẫn sống tốt và có nhiều công sức đóng góp cho cuộc đời. Họ học tập, rèn luyện, làm việc, cải thiện đời sống của chính họ và cống hiến trí tuệ cho cuộc sống tiến bộ của nhân loại. Những tấm gương như anh Danh luôn luôn nhắc nhở chúng em phải học tập, rèn luyện và không bao giờ được lười biếng, ỷ lại; phải trau dồi bản thân để trở thành người có ích cho gia đình và xã hội.


EM KỂ CHUYỆN !
CHÀO CÁC EM !
nguon VI OLET