TRƯỜNG TRUNG TIỂU HỌC VIỆT ANH

MÔN: KỂ CHUYỆN

BÀI GIẢNG ĐIỆN TỬ

Giáo viên: Nguyễn Thị Xuân Hương
Con người muốn tồn tại và phát triển thì phải rèn luyện, phát huy sức mạnh, tài năng của chính mình. Khả năng đó sẽ tạo nên đôi cánh giúp chúng ta bay lên giành hạnh phúc. Thế nhưng cũng có những người lại cất công đi tìm đôi cánh của người khác để mong giúp mình bay cao.
Truyện “Đôi cánh của Ngựa Trắng”- Nhà văn Thy Ngọc kể về chú Ngựa Trắng đã không nghe lời mẹ, đi tìm đôi cánh để rồi suýt mất mạng. May nhờ Đại Bàng giúp đỡ, Ngựa Trắng đã thoát nạn và tìm thấy đôi cánh – sức mạnh tài năng của chính mình.
Các con hãy cùng lắng nghe cô kể lại câu chuyện này!
Câu chuyện
Đôi cánh của Ngựa Trắng
Ngày xưa, khi chưa trở về ở với người, ngựa họp đàn ở gần rừng. Trên những bãi cỏ xanh rờn, các chú ngựa non tha hồ chạy nhảy, ngày này qua ngày khác. Có một chú Ngựa Trắng, trắng nõn nà như một đám mây bồng bềnh trên nền trời thắm xanh, như bọt trắng xóa của các thác cao xối nước xuống chân núi. Tất nhiên là mẹ chú ta yêu chú nhất. Và Ngựa mẹ cứ lo con lạc đàn (ở những góc rừng rậm rạp, thiếu gì hổ sói và bọn ác thú ấy nhất định không chê thịt ngựa non!)
- Con phải ở cạnh mẹ đây. Con không được rời xa vó mẹ. Con hãy hí to lên khi mẹ gọi nhé!
Ngựa Mẹ gọi con suốt ngày và chốc chốc lại gọi cho Ngựa non tập hí. Tiếng ngựa non hí thật đáng yêu. Mỗi lúc chú: “Thưa mẹ con đây” chú lại nghếch mũi lên, mắt không chớp và nhếch môi trên hí một thôi dài. Ngựa Mẹ sung sướng lắm nên thích dạy con tập hí hơn là luyện cho vó con phi dẻo dai hoặc đá hậu thật mạnh mẽ.
- Ngựa Trắng của mẹ ơi!
- Hí … í … í … í …!
2. Gần nhà Ngựa có anh Đại Bàng Núi. Thấy mẹ con Ngựa Trắng quẩn quanh “gọi dạ bảo vâng” suốt ngày như thế, Đại Bàng Núi bật cười. Đó là một chú chim non nhưng sải cánh đã vững vàng. Mỗi lúc chú liệng vòng, cánh không động, khẽ nghiêng bên nào là chao bên ấy, bóng cứ loang loáng trên bãi cỏ.
Ngựa Trắng mê quá, cứ ước ao làm sao bay được như Đại Bàng.
- Này anh! Làm thế nào mà bay được thế?
Đại Bàng Núi vốn rất ít nói. Chú liếc nhìn, mắt sắc như ánh chớp. Chú khẽ hé mỏ quắm nhọn, giọng đanh và khô:
- Từ cao lao xuống xòe cánh ra mà lượn. Từ thấp vút lên, vỗ cánh, vỗ cánh.
- Nhưng tôi không có cánh.
- Phải đi tìm! Cứ ở cạnh mẹ, biết bao giờ mới có cánh!
- Tìm ở đâu?
- Khỏi khu rừng này.
Đại Bàng chỉ ra xa.
- Mẹ mình chẳng cho đi xa như thế đâu! Mình đi gần thôi nhé!
3. Và Ngựa Trắng lén mẹ ra đi.
Hình như có tiếng mẹ gọi? Ngựa Trắng định trả lời. Nhưng thế thì mẹ biết. Ngựa Trắng chạy nhanh hơn. Thoáng cái đã xa lắm … Chao, chưa thấy “đôi cánh” nào cả nhưng gặp bao nhiêu cảnh lạ rồi đây. Chỉ phiền là mỗi lúc trời bớt sáng, và thấp thoáng đâu đây đã lấp lánh những đốm sao.
- Mẹ ơi! … i ….
Ngựa Trắng hí thật dài gọi mẹ.
4. Bỗng có tiếng “hú…ú…ú” rống lên đáp lại. Sói Xám sừng sững ngáng đường.
- Khà … Khà …! Trông mày ngon quá nhỉ!
- Hí … í … í … Mẹ ơi!
Sói cười nấc:
- Lại đây! Nào! Kêu gì nữa! Mẹ mày ấy à, mẹ mày bị tao xé xác rồi!
Ngựa Trắng rủn cả người. Và Sói Xám nhảy chồm đến…
- Ối! …
Không phải tiếng Ngựa Trắng thét lên mà là tiếng Sói Xám rống to. Một cái gì giáng từ trên cao xuống giữa trán Sói làm nó hốt hoảng cúp đuôi cút mất.
Ngựa Trắng mở mắt thấy loang loáng Đại Bàng Núi sải cánh từ mặt đất vút lên.
- Đại Bàng ơi! Cứu em với!
- Anh cứu rồi đấy! Nếu không em chẳng còn kêu được như vậy.
Đúng thế, lúc Sói vồ Ngựa thì Đại Bàng từ trên cao lao tới bổ một nhát như trời giáng xuống đúng giữa trán Sói.
5. - Mẹ ơi!
Ngựa Trắng khóc, gọi mẹ. Đại Bàng Núi vỗ nhẹ cánh lên lưng Ngựa:
- Em đừng khóc! Nào về với mẹ!
- Em không nhớ đường đâu!
- Có anh đây, anh sẽ dẫn đường.
- Nhưng anh bay, mà em thì không có cánh!
Đại Bàng Núi cười, chỉ vào bốn chân ngựa:
- Cánh của cậu đây chứ đâu! Hãy phi nước đại, cậu sẽ “bay” như mình, có phần còn hơn nữa. Thật đấy!
- Nhưng em sợ lại gặp Sói!
- Thì cho nó một cú “song phi”!
- Là gì cơ ạ?
- Là co vó lại, giáng mạnh vào trán, làm cho nó một rang cũng không còn! Nào nhớ chứ! Cậu chạy lên! Tớ ẽ bay sát ở trên cao, chỉ đường cho.
6. Đại Bàng Núi sải cánh. Ngựa Trắng chồm lên lao mạnh.
- Hay lắm, như vậy đấy!
Ngựa Trắng hí và thấy bốn chân mình thật sự bay như Đại Bàng. Tiếng hí vang xa mạnh mẽ đến nỗi Sói nghe thấy cũng phải lùi vào hang.
Tranh 1: Mẹ con ngựa trắng quấn quýt bên nhau.
Đôi cánh của Ngựa trắng
Câu 1: Ngựa con là chú ngựa như thế nào ?
Câu 2: Ngựa mẹ yêu con như thế nào ?
Tranh 2: Ng?a tr?ng mu?n cú cỏnh gi?ng nhu D?i b�ng nỳi, D?i b�ng b?o ng?a tr?ng mu?n cú cỏnh thỡ ph?i di tỡm, d?ng qu?n quýt bờn m? c? ng�y.
Câu 4: Anh Đại bàng nói với ngựa con điều gì ?
Câu 3: Đại bàng núi có gì lạ mà Ngựa con ao ước ?
Đôi cánh của Ngựa trắng
Tranh 3: Ngựa Trắng xin phép mẹ đi tìm cánh.
Câu 5: Ngựa con đã làm gì khi nghe Đại bàng núi bảo phải đi tìm mới có cánh ?
Đôi cánh của Ngựa trắng
Tranh 4: Ngựa trắng gặp Sói xám và bị Sói xám dọa ăn thịt
Câu 6: Chuyện gì xảy ra khi Ngựa con đi với anh Đại bàng núi ?
Đôi cánh của ngựa trắng
Tranh 5: Đại bàng núi cứu Ngựa trắng.
Câu 7: Anh Đại bàng núi đã làm gì khi Ngựa con gặp nạn ?
Đôi cánh của ngựa trắng
Tranh 6: Ngựa trắng chồm lên và thấy 4 chân mình thật sự bay như Đại bàng.
Đôi cánh của ngựa trắng
Câu 8: Ngựa trắng đã có cánh như thế nào ?
Đại Bàng sải cánh, Ngựa Trắng thấy bốn chân mình thật sự bay như Đại Bàng.
Đại Bàng từ trên cao lao xuống, bổ mạnh vào trán Sói, cứu Ngựa Trắng thoát nạn.
Sói Xám ngáng đường Ngựa Trắng.
Ngựa Trắng xin phép mẹ được đi xa cùng Đại Bàng.
Ngựa Trắng ước ao có đôi cánh như Đại Bàng. Đại Bàng bảo nó muốn có cánh phải đi tìm, đừng suốt ngày quanh quẩn bên mẹ.
Hai mẹ con Ngựa Trắng quấn quýt bên nhau.
Dựa vào các tranh, kể lại câu chuyện đã được nghe.
Yêu cầu:
2. Kể lại toàn bộ câu chuyện.
1. Dựa vào lời kể của cô và tranh vẽ, kể lại từng đoạn câu chuyện.
3. Trao đổi về nội dung câu chuyện:
- Câu chuyện này chúng ta cần kể với giọng như thế nào?
Cách kể:
Chú ý phân biệt:
+Lời dẫn,
+Giọng của Ngựa Trắng,
+Giọng của Đại Bàng.

- Giọng nhẹ nhàng, hồi hộp, thể hiện được cảm xúc, tâm trạng của Ngựa Trắng
Học sinh kể chuyện theo nhóm.
Đại Bàng sải cánh, Ngựa Trắng thấy bốn chân mình thật sự bay như Đại Bàng.
Đại Bàng từ trên cao lao xuống, bổ mạnh vào trán Sói, cứu Ngựa Trắng thoát nạn.
Sói Xám ngáng đường Ngựa Trắng.
Ngựa Trắng xin phép mẹ được đi xa cùng Đại Bàng.
Ngựa Trắng ước ao có đôi cánh như Đại Bàng. Đại Bàng bảo nó muốn có cánh phải đi tìm, đừng suốt ngày quanh quẩn bên mẹ.
Hai mẹ con Ngựa Trắng quấn quýt bên nhau.
Tiêu chí đánh giá
2. Cách kể tự nhiên, phù hợp nội dung, phối hợp hài hòa: giọng nói, nét mặt, điệu bộ, cử chỉ.
1. Kể đúng nội dung câu chuyện, có sáng tạo khi thể hiện.
3. Hiểu truyện, nêu được ý nghĩa, bài học rút ra từ câu chuyện.
Khi bạn kể, chúng ta cần chú ý lắng nghe:
Các tình tiết của câu chuyện
Lời kể của bạn
Giọng kể của bạn
Nội dung câu chuyện
Tranh 1: Mẹ con ngựa trắng quấn quýt bên nhau.
Đôi cánh của Ngựa trắng
Tranh 2: Ng?a tr?ng mu?n cú cỏnh gi?ng nhu D?i b�ng nỳi, D?i b�ng b?o ng?a tr?ng mu?n cú cỏnh thỡ ph?i di tỡm, d?ng qu?n quýt bờn m? c? ng�y.
Đôi cánh của Ngựa trắng
Tranh 3: Ngựa Trắng xin phép mẹ đi tìm cánh.
Đôi cánh của Ngựa trắng
Tranh 4: Ngựa trắng gặp Sói xám và bị Sói xám dọa ăn thịt
Đôi cánh của ngựa trắng
Tranh 5: Đại bàng núi cứu Ngựa trắng.
Đôi cánh của ngựa trắng
Tranh 6: Ngựa trắng chồm lên và thấy 4 chân mình thật sự bay như Đại bàng.
Đôi cánh của ngựa trắng
Trao đổi với các bạn trong nhóm
về ý nghĩa câu chuyện.
Theo em, đôi cánh của Ngựa Trắng chính là gì?
Trên đời này ai cũng có một đôi cánh, vậy đôi cánh của em là gì?
Để có được đôi cánh, em phải làm gì?
Nếu không có Đại Bàng thì tình huống sẽ xảy ra như thế nào?
Vì Ngựa Trắng còn non nớt, chưa được luyện tập, rèn luyện nên chưa có sức mạnh, chưa đủ bản lĩnh để đối phó với Sói Xám nanh ác và rất có thể sẽ mất mạng.
Là Ngựa Trắng, em nhắn gì với các bạn?
Chuyến đi đã mang lại cho Ngựa Trắng điều gì?
Câu tục ngữ dùng để nói về chuyến đi của Ngựa Trắng:
Hãy nêu những cảm nhận của em về một trong các nhân vật trong câu chuyện.
Điều đáng quý ở Đại Bàng là gì?
Nhiệt tình giúp đỡ bạn trong những lúc gặp khó khăn, hoạn nạn.
Đại Bàng giúp bạn bằng cách hướng cho bạn khẳng định mình, đứng bằng chính đôi chân của mình.
Điều đáng yêu của Ngựa Trắng là gi?
Điều đáng yêu:
Ngây thơ, hồn nhiên, thích cái mới lạ, ham hiểu biết.
Điều dại dột:
Không xin phép mẹ để dẫn đến tai họa.
Ý nghĩa:
Phải mạnh dạn đi đó đi đây mới mở rộng tầm hiểu biết, mới mau khôn lớn, vững vàng.
BÌNH CHỌN
1. Nhóm kể hay nhất.
2. Bạn kể hay nhất.
3. Bạn có câu hỏi giao lưu hay nhất.
“Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn.” điều ấy khác với việc không vâng lời mẹ. Chú Ngựa Trắng một lần không vâng lời mẹ nên đã gặp nạn. Vì còn nhỏ, chú chưa từng đi xa nên không biết, may mà có Đại Bàng giúp. Ước mơ mình có một đôi cánh đã thôi thúc Ngựa Trắng đi tìm cánh cho mình. Cuộc hành trình đầy háo hức đã gặp nguy hiểm bất ngờ. Song người bạn tốt là Đại Bàng đã không bỏ bạn giữa đường và kịp thời cứu bạn. Cũng chính Đại Bàng đã tặng cho chú Ngựa Trắng một bất ngờ, vui vẻ, thích thú: Cánh của Ngựa Trắng chính là bộ vó của chú ta đấy.
Trên đời này, ai cũng có một ĐÔI CÁNH - SỨC MẠNH - TÀI NĂNG riêng. Đôi cánh ấy sẽ vươn lên trong ước mơ, ý chí học tập và sự rèn luyện mà tìm thấy đôi cánh của chính mình. Và đừng bao giờ quên là phải biết vâng lời mẹ. Cần nhớ thêm rằng: ta còn chung sống, gặp gỡ với rất nhiều bạn tốt ở quanh ta, luôn giúp ta trong hoạn nạn.
Câu chuyện nhỏ chứa đến mấy bài học lớn đựng trong cái lẵng “đồng thoại” hấp dẫn, xinh xinh.
DẶN DÒ
Nhìn vào tranh tập kể lại câu chuyện.
- Tìm một số câu tục ngữ, ca dao minh họa cho nội dung câu chuyện.
- Chuẩn bị bài tiếp theo.
nguon VI OLET